Chương 32: Vào vai gã trai quê kẹt xỉ vô đối (32)

⭒°. ݁✮

Rồi cũng đến tối thứ sáu.

Sầm Úc tắm rửa xong xuôi, vừa về phòng đã thấy ngay chú mèo ú đang ngồi chễm chệ trên đầu giường, mắt nhìn cậu chăm chú:

"Ký chủ, mai Khương Nguyên Thanh sẽ tới đón hai người đó."

Nó kêu "meo" một tiếng, rồi lại gần dụi dụi đầu vào cổ tay cậu: "Còn nhớ truyện gốc viết gì hông?"

Sầm Úc tức khắc bày ra vẻ mặt như tráng sĩ chặt cổ tay (*).

Ấy là bởi trong nguyên tác, cảnh Sầm Úc ba hoa chích choè trên xe vừa phèn vừa hãm cành cạch: trước hết là nằng nặc đòi so chiều cao với Khương Nguyên Thanh, biết người ta cao hơn thì bắt đầu khó ở; rồi lại ngó thấy xe người ta, bèn cứ giả vờ bâng quơ hỏi dò giá bao nhiêu, có phải mua trả góp không.

Chưa hết, còn tọc mạch xem hắn làm việc ở đâu, tháng kiếm được mấy đồng.

Ha ha, bà mối chắc cũng phải gọi bằng cụ.

Khương Nguyên Thanh bị hỏi dồn tới phát cáu, bắt đầu nghi ngờ rằng não Ngu Sân Ngọc úng nước hay gì mà có thể vớ được thằng hãm hiếm có khó tìm thế kia.

Sầm Úc ngồi bên mép giường, sau khi lượn lờ khắp các group dạy đời trên Douban và bảy bảy bốn chín bài bóc phốt bên Xiaohongshu, cậu tổng kết được hẳn một danh sách những câu nói chuẩn trai tệ, bèn gật đầu với chú mèo ú:

"Tôi sẽ cố hết sức."

⭒°. ݁✮

Lúc Khương Nguyên Thanh chạy xe tới dưới nhà Ngu Sân Ngọc, hắn lập tức bắt gặp hai bóng dáng đang đứng bên đường.

Thật ra hắn còn tính hỏi: Có xe rành rành sao không tự lái đi, cứ phải giả vờ như không biết làm chi…

Ánh mắt hắn xuyên qua lớp kính chắn gió, hướng về người đàn ông đang đứng cạnh Ngu Sân Ngọc.

Người kia tuy thấp hơn y vài phân, nhưng gương mặt lại mang theo vẻ đẹp trai hết sức lạnh lùng, khi không cười thì toát rõ sự thờ ơ hờ hững, như thể chẳng có ai hay bất cứ thứ gì trên đời này đủ sức khiến cậu ta bận tâm.

Dưới mắt là hai nốt ruồi lệ, mái tóc đen nhánh, nước da trắng lạnh, là kiểu gương mặt nhìn một lần sẽ nhớ mãi không quên.

Khương Nguyên Thanh ngẩn người mất vài giây, thật sự không ngờ bạn trai Ngu Sân Ngọc lại trông như thế này…

Bởi lẽ, qua lời kể của y — Sầm Úc vừa gia trưởng lại vừa nhỏ nhen, vậy mà kẻ luỵ tình như Ngu Sân Ngọc còn thấy bé cưng nhà mình chỗ nào cũng tốt, mắt gắn filter dày hơn cả fan cuồng đu idol.

Đỗ xe xong, Khương Nguyên Thanh mở cửa bước xuống, mỉm cười với Ngu Sân Ngọc, hắn vừa định lên tiếng thì ——

"Cậu độn đế tăng chiều cao đúng không?"

Sầm Úc đột ngột hỏi.

"?" Khương Nguyên Thanh không ngờ người nọ có thể thở ra một câu như thế.

Sầm Úc bắt đầu nói nhăng nói cuội, mắt không dám nhìn thẳng vào Khương Nguyên Thanh, sợ rằng mình sẽ không tài nào diễn tiếp nổi.

Cậu săm soi hắn ta từ trên xuống dưới một lượt, rồi liếc đế giày đối phương:

"Này chú em, có cần phải vậy không, làm màu quá đấy."

"Gặp nhau thôi mà cũng độn thêm những sáu bảy phân?"

Trong khi đó, Khương Nguyên Thanh cao phải tầm mét tám sáu, hắn ăn vận đơn giản thoải mái, đôi giày nom kiểu gì cũng chẳng phải loại có thể nhét thêm đế.

Nhưng Sầm Úc vẫn cứ bịp bợm không chớp mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!