Chương 122: (Vô Đề)

⭒°. ݁✮

"Đi đâu về đấy?"

Vừa ló mặt vào phòng nghỉ, Sầm Úc với Khương Quyết Minh đã chạm mặt quản lý của cả nhóm – Hạ Từ.

Gọi quản lý vậy thôi, chứ thực chất Hạ Từ là dạng cây đa cây đề trong giới, mạng lưới quan hệ rộng vô cùng. Bắt gã đi kèm cặp một đám newbie như họ thì đúng là phí của giời.

Cơ mà nhóm này là gà cưng của công ty năm nay, nên việc Hạ Từ ra mặt làm quản lý cũng chả có gì lạ. Sầm Úc đoán, đến lúc công việc thực sự vào guồng, khéo lại có người khác trong công ty lo ấy chứ.

Chắc vì là buổi đầu nên Hạ Từ mới chịu vác mặt tới. Gã diện bộ com

-lê ba mảnh phẳng phiu, không có lấy một nếp nhăn.

Dường như thói quen thức đêm làm việc đã sớm ăn sâu vào máu, nên trông gã lúc nào cũng mang cái vẻ u tối, mà vẫn cứ điển trai lạ kỳ…

Giờ đây, ánh mắt gã liếc Sầm Úc đã không giấu nổi vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Khương Quyết Minh mà không lôi cậu về, chắc tôi gọi công an báo cậu bị bắt cóc rồi đấy?"

Nghe thế, mấy thành viên vốn ngứa mắt Sầm Úc còn chưa kịp nhếch mép thì đã bị ánh nhìn sắc lẹm của Hạ Từ quét trúng: "Buồn cười lắm hả? Bộ tôi lên đây diễn hài cho mấy cậu xem à?"

"…" Đám người vừa định cười liền sượng trân.

"…" Sầm Úc (đang tính hùa vào) cũng đành im re.

Khương Quyết Minh thì chả thèm đếm xỉa đến thái độ của Hạ Từ. Anh ta đi thẳng vào phòng, kéo ghế ngồi phịch xuống.

Còn Sầm Úc (cái "thằng mất tích" vừa bị Khương Quyết Minh lôi về) thì lấy đâu ra gan mà láo nháo. Huống chi, cậu đang phải gồng mình đóng vai khúm núm nịnh sếp cơ mà.

Thế là Sầm Úc vội lên tiếng nhận sai: "Em xin lỗi anh Hạ, ban nãy em gọi điện về nhà, có hơi mất thời gian một chút ạ."

Khương Quyết Minh không khỏi nhướn mày ngạc nhiên. Anh ta không ngờ Sầm Úc lại có thể bịa chuyện tỉnh queo đến thế.

Hạ Từ ngả lưng ra ghế, ngón tay gõ mấy nhịp lên đầu gối: "Cậu nghĩ cứ lôi gia đình ra làm cái cớ là tôi bỏ qua à?"

Khó dỗ dành, Sầm Úc thầm bĩu môi.

Nhưng may là Hạ Từ đến để bàn việc chính, nên cũng chả lằng nhằng vụ này nữa. Gã chỉ khẽ hất ngón tay, ra hiệu Sầm Úc qua ngồi cho ngay ngắn. Sau đó, gã bắt đầu phổ biến nội quy và lịch làm việc sắp tới.

"Nửa tháng nữa có một sự kiện thời trang, xem như màn chào sân chính thức cho mấy cậu." Hạ Từ vào thẳng vấn đề: "Hôm đó toàn tai to mặt lớn, tôi không kè kè theo mấy cậu cả buổi được đâu."

Dù gì gã cũng đang dẫn dắt cả dàn sao cộm cán, hơi đâu mà đi trông cái đám lính mới tò te này.

"Còn mấy việc cần lưu ý, quản lý riêng sẽ dặn lại sau."

"Giờ bàn tới chuyện chia phòng."

Hạ Từ liếc đám Sầm Úc: "Mấy cậu sẽ tạm ở căn hộ cao cấp của công ty, hai người một phòng. Còn phòng lẻ…" Gã quay sang Khương Quyết Minh: "Cậu ở."

Đây chẳng khác nào một lời khẳng định ngầm: Khương Quyết Minh hot nhất, nên dĩ nhiên được hưởng đặc quyền phòng riêng.

"Mấy phòng còn lại thì bốc thăm."

Hạ Từ lướt mắt nhìn họ: "Tôi biết, trong số các cậu, có người thân thiết, cũng có người vốn chẳng ưa gì nhau."

"Nhưng đã chung một nhóm rồi, tôi không muốn thấy cái cảnh ghét nhau đến mức giả nai cũng không xong. Ai mà thế thì lo về tập diễn dần đi."

Sầm Úc vẫn cứ chill chill. Cậu nhớ mình bốc trúng phòng chung với một tay mờ nhạt nào đó trong truyện gốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!