Chương 7: (Vô Đề)

"Cậu chắc cũng thấy hết rồi đấy." Lỗ Bác kéo dài giọng thở hắt ra, mới chỉ chạm mặt Omega kia chưa đến nửa ngày mà đã bị cậu ta dọa đến mức lặng thinh, gã thật sự không đoán nổi Tần Thâm lúc này đang nghĩ gì, chỉ thấy hết sức khó hiểu: "Hôm nay mà làm được đến mức đó, cho dù là Alpha thì tôi cũng phải khen hắn là kẻ ra tay tàn độc đấy."

Tần Thâm bình tĩnh hơn gã tưởng tượng: "Cậu ta từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, cú đấm đánh vào thiết bị vừa rồi, điểm phát lực còn chuẩn hơn cả anh."

"Nhưng thế thì cũng quá phi lý rồi." Lỗ Bác không nhịn được hét lên: "Cậu ta là Omega mà!"

"Đúng vậy, là một Omega."

Tần Thâm bật cười khẩy, giọng nói đã mang vẻ nghiêm túc: "Bao giờ thì mấy người mới chịu nhận ra, Omega cũng có thể rất nguy hiểm."

"Nguy hiểm" và "Omega" vốn không hề xuất hiện trên cùng một đường thẳng. Đám Alpha trong quân doanh thường hay đùa cợt, rằng nếu có ngày được chết trong vòng tay dịu dàng của Omega thì đó là cái chết hạnh phúc.

Nhưng x5028—thể chất dị thường ấy, lẽ ra phải bị loại khỏi phạm trù Omega.

Lỗ Bác nghĩ vậy.

Thế mà Tần Thâm lại tiếp tục nói ra một câu khiến người ta sững sờ: "Lỗ Bác, anh phải xem cậu ta như kẻ địch mà đối đãi nghiêm túc."

"Cần nghiêm trọng đến thế à?" Lỗ Bác không hiểu nổi: "Cậu nghi ngờ cậu ta? Nhưng khi thẩm vấn, máy phát hiện nói dối đâu có phát cảnh báo gì."

"Máy phát hiện nói dối vô dụng với tôi."

"Cậu ta có thể so với cậu được sao?"

"Ai mà biết được, có khi cậu ta cũng có thủ đoạn tương tự. Tôi không phải nghi ngờ, mà là khẳng định." Tần Thâm trước nay luôn sắc bén: "Ban đầu tôi tưởng cậu ta chỉ muốn dựa vào một Alpha trong Hải Hồng để tìm chỗ dựa, rõ ràng là tôi đã đánh giá thấp cậu ta. Việc cậu ta đến đây tuyệt đối không phải tình cờ, tôi đã sai người điều tra lại thân phận của cậu ta, trước khi có kết quả, mọi hành động của cậu ấy đều phải nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta."

"Một gián điệp là Omega à? Thế thì b*nh h**n quá rồi đấy?" Người có thể nêu ra loại nghi ngờ này cũng b*nh h**n không kém. Lỗ Bác hỏi: "Nếu cậu ta là nhân tố bất ổn, vậy sao cậu còn muốn kết hôn với cậu ta?"

"Vì chúng tôi đã lên giường rồi."

Tần Thâm đáp quá nhanh, suýt nữa khiến Lỗ Bác phun máu tại chỗ. Ai mà ngờ nổi, trong đội Hải Hồng từng cá cược rằng cả đời y sẽ không thoát ế, thế mà lại trở thành một Alpha "trọn vẹn" đầu tiên.

"Kết hôn là nghĩa vụ Alpha phải làm đối với Omega." Tần Thâm nói điềm nhiên: "Công tư phân minh, bất kỳ ai đe dọa đến Liên bang, tôi đều sẽ đưa hắn đến gặp Nữ thần Cộng hòa."

"Cậu nghiêm túc thật à?" Lỗ Bác nhìn sang Tần Thâm, chỉ thấy ánh mắt y lạnh lẽo như băng, xa cách tất cả. Nhưng trên khuôn mặt Tần Thâm lại thấp thoáng một tia chờ mong, sếp của gã không được bình thường cho lắm, những Omega ngoan ngoãn dễ thương y hoàn toàn chán ghét, trái lại, lại nảy sinh hứng thú với tên Omega kỳ quặc kia.

Đó là chuyện tốt, đồng nghĩa với việc y sẽ không đoản mệnh. Một Omega có quan hệ với Tần Thâm, từ trước đến nay chưa từng có. Lỗ Bác thành tâm hy vọng Omega kia đừng phạm vào điều luật nghiêm khắc nhất của Liên bang. Gã cười nói: "Tôi đâu muốn phá hoại hạnh phúc của cậu, sếp à."

"Cậu ấy không dễ đối phó đâu."

Tần Thâm nhíu chặt mày, thành thật mà nói, y vẫn chưa rõ lý do Hoắc Thừa Tinh đột ngột tới trại huấn luyện là gì. Một Omega ồn ào như vậy, những biểu hiện kỳ quặc đó chẳng giống một kẻ làm gián điệp chút nào.

Hoắc Thừa Tinh không ngu như vậy.

Trừ phi...

Tần Thâm nghĩ.

Là anh cố tình?

"Dĩ nhiên là tôi cố tình rồi!"

Hoắc Thừa Tinh tươi cười, hất nhẹ giọt nước trên tay.

[Ký chủ, anh không định che giấu sức chiến đấu à? Nhưng thân phận của ký chủ là Omega, làm vậy có khiến người ta quá chú ý không?]

Khi hệ thống hỏi câu đó, anh đã đưa ra câu trả lời dứt khoát.

"Một Omega mà lại tham gia trại huấn luyện đã đủ kỳ quái rồi, mọi sự ngụy trang đều là dư thừa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!