Theo hướng phát triển kỳ dị của kịch bản này, một khi Thẩm Trì Phi g**t ch*t Cát Thương, đạo cụ sẽ khiến anh phải lấy mạng đổi mạng.
Rõ ràng rắc rối này nhằm mục đích giải quyết hai người chơi đèn đỏ. Con boss của phó bản đúng là biết tính toán thật.
Tôn Kiều ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng lại ở Thẩm Trì Phi.
Nhìn sang, Thẩm Trì Phi đang chuyên tâm lột vỏ quả cam. Ánh đèn trong phòng giống như những con dao nhỏ sắc lẹm, cắt ra từng đường chỉ trắng mảnh trên các đốt ngón tay anh.
Anh hơi rũ mi, vẻ mặt chăm chú, quả cam trong tay tròn trịa căng mọng, tay áo trắng cuộn lên để lộ cánh tay rắn chắc, theo động tác bóc cam mà nổi lên những đường nét mượt mà.
Khi đầu ngón tay anh nhẹ nhàng lướt trên phần thịt quả, có thể nhìn thấy rõ từng mạch máu màu xanh nhạt uốn lượn trên mu bàn tay. Thẩm Trì Phi giống như một sát thủ có kỹ thuật thành thạo, đang dùng con dao mổ bé xíu để lột da người, chuẩn xác đến mức không mang đi dù chỉ một sợi "thịt máu" dư thừa.
Quả cam bị anh bóc đến đẹp như một viên cầu vàng lấp lánh, anh không chần chừ, nuốt luôn một miếng vào bụng, vị ngọt lan tỏa. Anh mím môi, nuốt luôn cả luồng không khí mang theo hương cam vào dạ dày.
Đường Cát Cát bắt đầu lo lắng, dường như Thẩm Trì Phi đã bị điều khiển, bị đẩy theo hướng phát triển câu chuyện trong cuốn nhật ký.
"Anh Phi." Cậu ta không nhịn được hỏi: "Anh định làm gì tiếp theo?"
"Sẽ có cách giải quyết." Tôn Kiều lên tiếng trước Thẩm Trì Phi, giọng bình tĩnh nhưng mang theo khí chất không thể nghi ngờ, "Chuyện này người khác không can thiệp được đâu."
Quả thực, nếu đến cả hai người chơi đèn đỏ là Thẩm Trì Phi và Cát Thương còn bó tay với tình cảnh hiện tại, thì những người khác e rằng càng không giúp được gì.
Tôn Kiều tin tưởng họ. Với tư cách là người chơi đèn đỏ, sao có thể dễ dàng chết ngay trong ngày thứ hai của phó bản được chứ? Tuyệt đối không thể.
Tôn Kiều quay đầu nhìn Hồ Khả, trong ánh mắt truyền đạt một loại ăn ý: "Cậu nên viết cho tôi một tờ giấy, xé từ cuốn nhật ký của tôi cũng được, trong khe có bút."
Hồ Khả hiểu ngay, nhanh chóng làm xong phần việc của mình.
Bầu không khí trở nên yên ắng.
Căn phòng bệnh yên lặng đến đáng sợ, như một nhà xác u ám, tĩnh mịch đến rợn người, dường như cả không khí cũng đông cứng lại.
Thẩm Trì Phi cảm thấy bụng không còn đói như trước nữa, không ngờ chỉ một quả cam mà đã mang lại cảm giác no bụng đến vậy, đủ để anh có tinh thần đối phó với những chuyện khác.
Anh chậm rãi đưa ánh mắt nhìn về phía người đàn ông mà theo cốt truyện sẽ bị anh g**t ch*t, hỏi: "Về tình huống mất mạng này, chính anh đã nghĩ ra cách giải quyết chưa?"
"Chưa có." Cát Thương lười biếng trở mình trên giường, đổi tư thế nằm ngửa, một tay chống đầu, vẻ mặt có phần tùy ý.
Thẩm Trì Phi nghiêng đầu lại, ánh mắt hai người lập tức giao nhau, đối diện ở khoảng cách rất gần.
Trên mặt Cát Thương vẫn là nụ cười rạng rỡ quen thuộc, như thể hoàn toàn không để tâm đến hiểm họa đang cận kề.
Trong mắt Thẩm Trì Phi, cho dù lúc này Cát Thương nói y sợ chết đến phát run, anh cũng tuyệt đối không tin.
"Chết thì tôi không sợ. Nếu em muốn giết tôi, tôi cũng chấp nhận. Nhưng tôi thực sự thấy tò mò hơn là..." Ánh mắt Cát Thương nóng rực nhìn Thẩm Trì Phi, hỏi: "Trong lòng em, thật sự muốn giết tôi sao? Em nỡ xuống tay chứ?"
"Nỡ." Thẩm Trì Phi không chút do dự trả lời, giọng lạnh băng, gãy gọn.
"Em thật là vô tình." Cát Thương ra vẻ ai oán nói, "Tim em lạnh như băng, tôi còn chưa sưởi ấm được mà." Y ngừng một chút, rồi đưa tay định chạm vào ngực Thẩm Trì Phi, nhưng bị vỗ bay ra ngoài, mu bàn tay đỏ ửng.
Cát Thương đành lùi một bước: "Vậy thì trước khi tôi 'chết', em có thể nói vài câu mà tôi muốn nghe được không, coi như là hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của tôi?"
"Không thể." Thẩm Trì Phi vẫn dứt khoát.
"Giờ tôi thật sự muốn đau lòng đến nôn ra máu luôn rồi." Cát Thương làm bộ ôm ngực, rồi quay sang đám người bên cạnh lớn tiếng hô: "Chúng tôi, cặp đôi oan nghiệt này, sắp chết rồi đó! Mấy người đừng quên chôn chúng tôi chung một chỗ nha!"
Y hét lên như vậy, Đường Cát Cát và Hồ Khả không kìm được liếc mắt sang.
"Giờ tôi thấy rất hối hận." Cát Thương lại lẩm bẩm một mình: "Tôi còn chưa come
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!