Trước sự nghi ngờ và cảnh giác của hạm đội Hải Hồng, anh càng giỏi hơn ở khoản chờ đợi, đối với Hoắc Thừa Tinh mà nói, cách tốt nhất để hóa giải sự ngờ vực chính là khiến cảm giác áy náy của họ lấn át mọi hoài nghi, thân phận Omega lại càng khiến hiệu quả tăng lên gấp bội.
Từ nay về sau, bọn họ sẽ khó lòng có lập trường để tìm cớ gây khó dễ cho anh nữa.
Hệ thống không kìm được mà hỏi: [Vậy ký chủ làm cách nào để làm giả những thông tin quan trọng ở hành tinh Kim Ly vậy?]
"Làm giả?" Hoắc Thừa Tinh bật cười: "Tôi đâu có làm giả, đồ giả thì sớm muộn cũng sẽ bị một ai đó vạch trần, chỉ có thật mới là vững như bàn thạch."
[Là thật sao? Ký chủ thực sự lớn lên ở Kim Ly sao?]
"Đúng vậy." Hoắc Thừa Tinh hồi tưởng: "Lục Huy vừa đưa tôi lên phi thuyền thì đã lên kế hoạch cho mọi chuyện rồi."
"Ông ta đưa một số đứa trẻ đến sinh sống ở khu hầm ngầm của hành tinh Kim Ly, võ quán chính là nơi huấn luyện bí mật của ông ta, nếu không thì cậu nghĩ, chiến tranh ở hành tinh Kim Ly là ngẫu nhiên xảy ra à?"
"Nếu không phải vì Lục Huy đồng thời cung cấp vũ khí cho cả hai chính quyền, thì họ đâu có chia rẽ vào đúng thời điểm ấy, mệnh lệnh để hạm đội Hải Hồng xuất quân, cũng là ông ta đích thân xin phê chuẩn."
Hệ thống: [Tại sao ký chủ không chịu nói cho chỉ huy Tần biết tội ác của Lục Huy? Chỉ cần ký chủ chịu mở lời, ảnh nhất định sẽ không làm ngơ đâu.]
"Tôi biết điều đó chứ! Chính vì biết nên mới càng không thể để cậu ta biết!" Hoắc Thừa Tinh kiên quyết đáp: "Nếu Tần Thâm biết, cậu ta nhất định sẽ lập tức nghĩ đủ cách g**t ch*t Lục Huy, vậy thì mối thù này tôi còn báo được sao?"
[Ký chủ có thể hợp tác với anh ấy mà...]
"Cậu đứng về phía nào vậy? Mối thù của tôi, không ai được phép nhúng tay vào!"
[Cho dù ký chủ có lấy được cơ giáp, cũng sẽ có người ngăn cản. Lúc đó, ký chủ sẽ giết họ sao? Hơn nữa, tự ý giết nghị viên của Liên bang, cũng đồng thời vi phạm pháp luật của Liên bang.]
"Thì sao?" Hoắc Thừa Tinh nói: "Những quy tắc và điều lệ đó thì có liên quan gì đến tôi? Chỉ cần có thể tự tay g**t ch*t Lục Huy, những thứ còn lại, tôi chẳng quan tâm."
[Ký chủ không nên mang trên mình tội danh.]
"Câm miệng." Hoắc Thừa Tinh lườm vào khoảng không: "Ồn ào chết đi được."
"Nói với cậu làm gì." Anh chấm dứt cuộc trò chuyện với hệ thống.
Thứ gọi là hệ thống này vẫn luôn bám dính lấy anh, ngày thường lắm lời thì thôi đi, giờ còn muốn đem một kẻ toàn thân nhuốm máu như anh thả vào thùng thuốc tẩy trắng, đúng là buồn cười hết sức.
Hạm đội Hải Hồng đã ngừng điều tra anh, khi một phần tài liệu của anh được lưu trữ vào hồ sơ thẩm vấn, thái độ của người trong trại huấn luyện đối với anh cũng thay đổi một trăm tám mươi độ, không còn xem anh như một kẻ đáng sợ nữa.
Dường như trước người đàn ông cao lớn ấy, đang hiện lên một bóng dáng đầy thương tích – một kẻ đáng thương, mệt mỏi, khiến người ta xót xa.
Nỗi sợ hãi bị quá khứ bi thảm của anh che lấp mất.
Khó trách một Omega lại trở nên đáng sợ như vậy, là vì bị số phận tàn nhẫn dồn ép mà thôi!
Trẻ em sinh ra trong Liên bang liên tinh, hai tuổi còn chưa phải đặt chân xuống đất, trước mười tuổi luôn có các beta chăm sóc chuyên biệt. Nếu phân hóa thành Omega, dù gia cảnh có nghèo đến mấy, cũng có thể đến hiệp hội bảo vệ Omega để xin tài nguyên hỗ trợ.
Còn ở những hành tinh ngoài Liên bang, tình cảnh của Omega càng thê thảm. Dù họ luôn tích cực tìm kiếm các nạn nhân, nhưng vẫn không tránh khỏi sai sót.
Một người sinh ra ở hành tinh hoang dã khắc nghiệt, lại trôi dạt tới hành tinh bạo lực như hành tinh Kim Ly.
Mười mấy tuổi đã phải đánh võ, bị bao nhiêu Alpha dòm ngó.
Ở Liên bang, một Alpha trưởng thành lạ mặt nhìn chằm chằm một Omega chưa thành niên quá mười lăm phút thì đã đủ cấu thành hành vi quấy rối t*nh d*c cần báo cảnh sát, huống chi cả đám Alpha thì phải vào tù gặm bánh rồi.
Thảo nào, thảo nào anh lại có sức mạnh kinh người, còn sở hữu kỹ năng cận chiến đỉnh cao, những buổi huấn luyện nghiêm khắc ngày đêm không ngơi nghỉ, từng lần đối đầu đều là giữa sống và chết, cường độ huấn luyện của một Alpha trưởng thành đè lên một Omega nhỏ tuổi, quả là sự dày vò cả thể xác lẫn tinh thần!
Anh không phát điên đã là kỳ tích, chỉ khi khoác lên lớp vỏ sắc nhọn kia, mới có thể tự bảo vệ khỏi tổn thương. Vì vậy anh mới trở nên khác biệt trong số những Omega.
Đám Alpha trong trại huấn luyện lúc này chẳng khác nào một bầy ong vo ve, vây quanh anh mà ríu rít quan tâm, gửi gắm tình cảm. Họ vỗ ngực bảo đảm chắc nịch với Hoắc Thừa Tinh: "Cậu cứ yên tâm, Liên bang sẽ bảo vệ cậu, sau này cậu sẽ không cần phải chịu khổ như thế nữa!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!