Cửa phòng tắm mở ra, hơi nước bốc lên mù mịt, khi làn sương mỏng tràn ra ngoài, khóe mắt Tần Thâm thoáng bắt được một bàn tay dính nước đang vươn ra từ trong sương mờ, một cánh tay ướt đẫm đưa ra, móc lấy bộ quần áo treo trên tay nắm cửa.
Soạt một tiếng —
Bộ quần áo mỏng manh bị vứt thẳng xuống trước chân Tần Thâm.
Cùng lúc đó, cơn giận của Omega cũng ập đến.
Giọng điệu đầy mỉa mai của Hoắc Thừa Tinh vang lên: "Hạm đội Hải Hồng giờ đã nghèo đến mức chỉ cấp được từng này vải cho Omega thôi hả?"
Câu hỏi này khiến Tần Thâm nghẹn lời.
Y im lặng, chỉ nghe thấy tiếng bước chân, Hoắc Thừa Tinh đã bước ra khỏi phòng tắm. Anh không mặc gì, bước chân đạp lên thảm mềm liền trở nên hoàn toàn không tiếng động.
Tần Thâm có thể dựa vào thói quen bước đi của anh để âm thầm ước lượng khoảng cách giữa họ.
Nửa phút trôi qua, y dứt khoát đứng dậy, bước về phía trước vài bước, mở lời: "Tôi không biết cậu thích gì, cậu có thể tự chọn."
Giọng của Hoắc Thừa Tinh lại vang lên, nửa cười nửa tức: "Khẩu vị của cậu thế này sao?"
"Nếu cậu đang nói đến mấy bộ quần áo đó? Tất nhiên không phải." Tần Thâm giải thích: "Tôi nghĩ, đây có lẽ là một hiểu lầm."
"Hiểu lầm?" Hoắc Thừa Tinh cuối cùng cũng từ đống vải vụn đó tìm ra được một chiếc sơ mi trắng và một chiếc quần đen, mặc vào chỉnh tề, rồi quay đầu lại, thấy Tần Thâm vẫn còn quay lưng đứng đó.
"Vậy sao cậu còn chưa đi?"
"Tôi nên đi sao?" Tần Thâm hỏi ngược lại.
"Chứ còn sao nữa?" Hoắc Thừa Tinh nói: "Đừng phát tán tin tức tố của cậu nữa, cậu chỉ đang liên tục k*ch th*ch tôi thôi."
"Muốn dẫn dụ một Omega ph*t t*nh, thưa chỉ huy, cậu đói khát đến vậy ư?"
"Không." Tần Thâm lập tức nhíu chặt mày, chuyện này không giống như y tưởng tượng, đến mức khiến y rơi vào thế khó xử.
"Cậu không ph*t t*nh?"
Dĩ nhiên rồi.
Hoắc Thừa t*nh h**n toàn có thể nói rõ hai chữ này, nhưng khi anh định làm vậy, hệ thống lớn tiếng nhắc nhở anh:[Ký chủ, anh phải giống một Omega, nếu không sẽ bị nghi ngờ đấy.]
Nếu Tần Thâm biết anh là một Alpha, thì trò chơi vợ chồng này sẽ kết thúc ngay lập tức.
Hoắc Thừa Tinh quyết định nói vòng vo một chút: "Chỉ là hơi nóng thôi."
Omega vừa tắm xong, tóc còn ướt, trông như đóa cúc mùa thu bị ngấm mưa xẹp lép.
"Cậu đưa tôi chút thuốc ức chế đi, nếu tôi cần, tôi sẽ tự dùng."
"Nếu kỳ ph*t t*nh của cậu đến thật, dùng thuốc ức chế sẽ gây tổn hại đến cơ thể." Tần Thâm đáp: "Nhưng nếu đây là điều cậu muốn, thì... như cậu mong."
Y lấy thuốc ức chế ra, đặt lên bàn: "Hôm nay, bất kể lúc nào, cậu vẫn có thể dùng máy liên lạc để tìm tôi."
"Tôi sẽ hoàn thành nghĩa vụ của mình." Nói xong, Tần Thâm dứt khoát xoay người rời đi.
"Khoan đã." Hoắc Thừa Tinh lại gọi y lại.
Tần Thâm lập tức quay đầu.
Hoắc Thừa Tinh quay người, cầm lấy máy liên lạc đặt trên bàn, giơ lên: "Vậy thì, kết bạn trước."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!