Chương 78: Phiên ngoại: Sinh tử thường nhật(3)

Hai tháng nói dài thì không dài, mà nói ngắn... thật sự cũng chẳng ngắn.

Ít nhất đối với Long Hiến Chiêu mà nói, mỗi một ngày trôi qua đều đặc biệt khó chịu.

Nếu nói Cố Cảnh Nguyện do thể chất đặc thù nên gần đây có phần dễ ngủ hơn trước, thì Long Hiến Chiêu lại vẫn như thường ngày, tinh lực dồi dào, khí lực thừa thãi mà không có chỗ phát tiết.

Ngày đêm luân phiên xử lý quốc sự, đến khi không còn việc gì để làm nữa, hắn lại ra viện luyện võ, đem tinh lực dư thừa toàn bộ trút sạch.

Mỗi lần tỉnh dậy, thứ Cố Cảnh Nguyện trông thấy hoặc là Hoàng thượng đang phê duyệt tấu chương, hoặc là đang luyện võ ngoài sân, đối diện với tinh lực hừng hực như lửa của đối phương, Vương gia cũng không khỏi trố mắt kinh ngạc.

Hoàng thượng hình như còn tràn đầy tinh lực hơn trước kia. Nhất là mỗi lần luyện võ xong trở về, toàn thân đối phương như tỏa ra một loại khí tức... nam tính khó lòng kháng cự.

Vốn thân thể đã rắn rỏi, nay càng thêm cường kiện; cơ bắp không lộ liễu, mà là vừa vặn rắn chắc.

Có lẽ bởi vóc dáng quá cao, Hoàng thượng thuộc về loại mặc y phục trông gầy gò, thân hình lại thẳng tắp cao ráo.

Nhưng phần cơ bụng căng chặt ấy lại cực kỳ rõ nét chính là tám múi cơ hoàn mỹ đến mức khó tin...

Có lần Long Hiến Chiêu luyện đến đầm đìa mồ hôi, liền không chút kiêng kỵ mà cởi áo trước mặt Cố Cảnh Nguyện.

Hắn cũng chẳng sợ lạnh, những múi cơ rắn chắc phủ một tầng mồ hôi óng ánh, như phát sáng dưới ánh nắng...

Từ đó về sau, mỗi lần Hoàng thượng tắm rửa, Cố Cảnh Nguyện đều cố gắng lẩn tránh càng xa càng tốt.

Cảm thấy khó chịu, không chỉ có mình Long Hiến Chiêu.

Sau khi luyện xong, Hoàng thượng tắm rửa sạch sẽ, lại sai người thay nước lần nữa, đoạn quay đầu hô vọng ra ngoài:

"A Nguyện, đến tắm đi."

...

Tay Cố Cảnh Nguyện hơi khựng lại, rồi vẫn đặt cuốn sách đang đọc xuống, chầm chậm đứng dậy, vòng qua bình phong bước đến trước mặt Hoàng thượng.

Trong quãng thời gian này, việc ăn mặc ở của Cố Cảnh Nguyện đều do Hoàng thượng đích thân chăm lo, bao gồm cả tắm rửa.

Sợ y trượt chân, sợ nước nguội đi... Hoàng thượng luôn có đủ mọi lý do để lo lắng không yên.

Mặc dù quá trình này đối với cả hai đều là sự dằn vặt, nhưng Long Hiến Chiêu vẫn kiên quyết tự tay giúp y tắm rửa.

Từng chút từng chút tháo bỏ dải lụa nơi áo, Cố Cảnh Nguyện cởi bỏ lớp thường phục bên ngoài.

Có lẽ vì quá gầy, hoặc cũng có thể do cơ bụng căng chặt, dù đã hơn ba tháng, bụng y vẫn chưa có gì thay đổi rõ rệt, phẳng lỳ như xưa, không chút mỡ thừa.

Long Hiến Chiêu nhẹ nhàng vuốt qua bụng y, rồi lại giúp y cởi nốt y phục còn lại.

Sau khi trút bỏ y bào, thân thể y vẫn gầy mảnh và cao ráo, làn da trắng mịn như ngọc, được mái tóc dài đen nhánh phủ lấy, vẫn mang theo vài phần thanh tú non nớt.

Tựa như chiếc vỏ trai vừa bị bóc ra, lộ ra viên ngọc sáng nhất bên trong thân thể nửa kín nửa hở, vừa mỹ lệ lại quá mức chói mắt, như đóa hoa chưa nở, đẹp đến nao lòng.

Long Hiến Chiêu cũng không dám nhìn lâu, ôm lấy vòng eo thanh mảnh của thiếu niên, nhấc lên ngang hông rồi xoay người, nhẹ nhàng đặt người vào trong thùng nước.

Nước đã được thử qua, chính là nhiệt độ mà A Nguyện yêu thích.

Để tránh bản thân trong lúc Cố Cảnh Nguyện tắm mà suy nghĩ lung tung, Hoàng thượng còn cố ý rắc đầy cánh hoa trong nước.

Mùa đông không có cánh hoa tươi, nhưng cánh khô do cung nhân phơi phóng cũng đủ thay thế phần nào.

Cánh hoa năm màu lấm tấm nhỏ xíu trôi nổi trên mặt nước, cũng đủ che đi phần nào cảnh sắc dưới mặt nước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!