Chương 5: Kỵ tướng - Sư khả phụng

Trần Ninh đưa mắt nhìn, chỉ thấy người vừa hiện thân là một thiếu nữ khoảng chừng đôi mươi, toàn thân khoác một kiện Chiến Giáp có điêu khắc khuôn mặt sư tử, dưới ánh mặt trời chói lọi, vô cùng cao quý.

Thiếu nữ này anh tư bừng bừng, đôi mắt trong sáng như sao, bờ môi đỏ hồng tinh tế, ngũ quan sắc sảo, lại thêm trên thân khoác áo giáp khiến nàng nhìn qua vô cùng oai vệ.

Trần Ninh xin thề, trừ Mai Tỷ ra thì đây là lần đầu tiên hắn thấy một nữ nhân xinh đẹp như thế, nhất thời nhìn đến ngẫn ngơ.

"Tiểu đệ đệ, vừa rồi ta đã kịp nhìn thấy tất cả, tuổi còn nhỏ nhưng kiến thức không tệ, lại còn thông minh biết cách sử dụng Hoả Tạp Quả kết hợp Linh Tạp Quả doạ lui đám sói, rất đáng khen." Thiếu nữ nhìn Trần Ninh tán thưởng lên tiếng.

Không đợi Trần Ninh trả lời, thiếu nữ bước đến bên cạnh lão già đánh xe ngựa, lấy ra một viên đan dược bỏ vào trong miệng lão.

"Liệu Thương Đan Trung Cấp do Y Sư Nhập Môn luyện chế." Trần Ninh vô thức thốt lên:

"Có đan dược này, lão đầu được cứu rồi."

Thiếu nữ ngoài ý muốn nhìn hắn, thông thường những người bình thường như Trần Ninh sẽ không đủ kiến thức để nhận ra lai lịch và công dụng của Liệu Thương Đan, chẳng ngờ hắn vừa liếc nhìn liền có thể nêu ra cả đẳng cấp của nó.

Liệu Thương Đan cũng có nhiều loại, như loại trong tay nàng là Trung Cấp do Y Sư Nhập Môn luyện ra, còn Liệu Thương Đan cao cấp thì Đại Y Sư mới có thể luyện thành.

Quả nhiên đúng như Trần Ninh dự đoán, khi Liệu Thương Đan trung cấp được cho vào miệng lão đầu, thương thế trên người ông ta dần dần khép lại, nhìn qua thậm chí còn trẻ lại vài tuổi.

Quá thần kỳ.... Mai Tỷ lần đầu tiên được chứng kiến cảnh tượng này, trợn tròn cả hai mắt.

Lão già mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy thiếu nữ mặc giáp liền kinh hô thành tiếng:

"Đội ơn nữ hiệp cứu mạng."

"Được rồi, xem như vì ta đến chậm một chút mới khiến hai con ngựa của lão chết đi, đây là bồi thường." Thiếu nữ lấy một khối Linh Thạch đặt vào tay lão già.

Chỉ cần bán khối Linh Thạch này, lão già có đủ vốn liếng để mua lại hai con ngựa khoẻ mạnh khác.

Linh Thạch là tài nguyên tu luyện cực kỳ khan hiếm và quý giá ở thế giới này, bất kể là chức nghiệp và lĩnh vực nào cũng cần đến Linh Thạch để tiến bộ.

Lão già lại kiên quyết chối từ, kết quả bị thiếu nữ hù doạ một phen mới chịu tiếp nhận, vừa vui vừa buồn quay trở về.

"Ngựa cũng đã chết rồi, hai người muốn đi đâu? Ta có thể hỗ trợ." Thiếu nữ nhìn Trần Ninh và Mai Tỷ khẽ hỏi.

"Đa tạ nữ hiệp cứu giúp, chúng ta muốn đến Linh Lung Trấn để Tiểu Ninh khảo hạch làm Y Sư." Mai Tỷ vội vàng nhờ vả nói.

Nàng biết nếu có sự giúp đỡ của vị nữ hiệp này, đoạn đường vài trăm dặm đến Linh Lung Trấn sẽ thật sự an toàn rồi.

"Thì ra là muốn làm Y Sư, chẳng trách kiến thức về lĩnh vực này cũng khá đấy...." Thiếu nữ nhìn Trần Ninh gật gù:

"Nếu đã là nhân tài cần bồi dưỡng, ta đương nhiên sẽ không ngại giúp đỡ."

Nói xong, chỉ thấy nàng miệng niệm một loại chú ngữ đặc thù.

Theo sau đó, ở trước mặt liền xuất hiện một cái cổng mở ra giữa không gian.

RỐNG!

Từ bên trong cổng, một con Hoàng Kim Sư Tử uy phong lẫm lẫm đặt chân bước ra, cái bờm như mái tóc cuồng vũ tung bay, thân thể to lớn gấp mấy lần đám sói vừa rồi, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Trời ạ. Mai Tỷ bị doạ sợ ngồi bệch xuống đất, mà Trần Ninh cũng vô thức run rẩy toàn thân, áp bách con sư tử này mang đến thật sự quá lớn.

"Nó là toạ kỵ đã ký khế ước với ta, không cần lo lắng." Thiếu nữ cười một tiếng, thả người nhảy lên lưng sư tử, đồng thời hướng về phía hai người phất tay.

Trong khoảnh khắc, hai cổ hấp lực kéo cả Trần Ninh và Mai Tỷ lên lưng Hoàng Kim Sư Tử, bao gồm cả xe lăn của Trần Ninh cũng được đặt trên lưng.

Ực.... Trần Ninh khó khăn nuốt một ngụm nước bọt hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!