"Mai Tỷ, đệ làm phiền tỷ quá...." Trần Ninh có chút áy náy lên tiếng.
Đã một năm trôi qua kể từ ngày phụ thân rời đi, Trần Ninh hôm nay tròn 15 tuổi, đủ điều kiện để khảo nghiệm thiên phú, từ đó trở thành một Y Sư thật thụ.
Quốc gia nhân loại mà Trần Ninh đang sống được xưng là Định Nam Quốc, nằm ở phía nam lãnh thổ toàn nhân loại, giáp với một phần biên giới Ma Tộc, trấn thủ ở phía Nam.
Ngoại trừ Định Nam Quốc, lãnh thổ nhân loại vẫn còn bốn quốc gia khác, gọi chung là Liên Minh Ngũ Quốc.
Liên Minh Ngũ Quốc đã sáng lập nên những căn cứ vĩnh đại như Y Thần Cung, Kỵ Sĩ Giáo Đình, Sát Ma Điện.... để bồi dưỡng người tài trên mọi lĩnh vực, từ đó cống hiến cho nhân loại, chống lại Ma Tộc.
Y Viện là các bệnh viện trực thuộc Y Thần Cung, có đến hàng ngàn Y Viện toạ lạc khắp lãnh thổ Định Nam Quốc, mỗi một Y Viện ngoại trừ vai trò trị thương, cứu mạng người, còn có nhiệm vụ thu nhận, đào tạo và bồi dưỡng những Y Sư ưu tú....
Cũng chỉ có Y Viện mới đủ điều kiện khảo nghiệm thiên phú của một người xem y có đủ tư cách trở thành Y Sư hay không mà thôi.
Chỉ bất quá Làng Tiểu Viên của Trần Ninh quá nhỏ, các Y Viện thì chỉ ở tại những thị trấn, thành trì lớn, mà Trần Ninh lại bị liệt hai chân, không tiện đi lại.... Y Viện ở phạm vi gần nhất cũng nằm tại Linh Lung Trấn cách Làng Tiểu Viên mấy trăm dặm đường, cho nên hắn mới nhờ vả Mai Tỷ hỗ trợ đưa mình đến nơi đó.
Lúc này hai người đang ngồi trên xe ngựa, đã đi được hơn nửa ngày đường.
Nghe lời nói của Trần Ninh, Mai Tỷ dịu dàng mỉm cười:
"Phiền toái gì chứ? Ta xem đệ như đệ đệ ruột thịt trong nhà, huống hồ ta cũng hiếm có cơ hội rời làng, thỉnh thoảng nghỉ buôn bán một ngày, đi đó đi đây cũng tốt."
"Tỷ, chờ đệ trở thành một Y Sư.... lúc đó kiếm được Linh Thạch rồi, chắc chắn sẽ cho tỷ cuộc sống tốt, không cần thức khuya dậy sớm làm bánh bao vất vả nữa." Trần Ninh nắm chặt tay nàng:
"Đệ cũng xem tỷ như tỷ tỷ của mình vậy."
Mai Tỷ mỉm cười ôn nhu, kể từ khi nhận tin sét đánh ca ca đã hy sinh nơi tiền tuyến, nàng cũng đã không còn lại bất cứ người thân nào, phụ mẫu của nàng chết trong loạn lạc vì Ma Tộc xâm lấn khi nàng còn rất nhỏ, nàng cũng là cô nhi, vì vậy vô cùng thông cảm cho hoàn cảnh của Trần Ninh.
Chỉ tiếc nàng thiên phú không đủ, đời này đã định trước chỉ có thể làm một người bình thường, hy vọng có thể nhìn thấy Trần Ninh trở thành một Y Sư ưu tú, hoàn thành tâm nguyện của phụ mẫu hắn.
"Tiểu tử, ngươi muốn trở thành một Y Sư sao?"
Có thanh âm ồm ồm bên ngoài vọng vào, thì ra là lão già đánh xe ngựa vừa mở miệng hỏi.
Đúng vậy thưa cụ. Trần Ninh hồi đáp.
"Hừ, ngươi là đấng nam nhi tuổi đời còn trẻ.... tại sao không trở thành Kỵ Sĩ, Đấu Sĩ, Pháp Sư.... đường đường chính chính chém giết Ma Tộc, lại muốn trở thành một Y Sư vậy hả?"
Lão già đánh xe bất mãn nói:
"Dù chân ngươi có què, chỉ cần ngươi có thiên phú cao trong bất cứ lĩnh vực nào.... quốc gia đều sẽ cho Y Sư cao cấp chữa lành thương tật của ngươi."
Trần Ninh siết chặt nắm tay, lời của lão già tuy khó nghe nhưng lại là sự thật.
Tại Định Nam Quốc, đại đa số Y Sư hầu hết đầu do nữ nhân đảm nhiệm, phần lớn nam nhân đều lựa chọn những chức nghiệp có thể xông pha chiến trường, cùng Ma Tộc chém giết, dùng máu tươi và nhiệt huyết bảo vệ lãnh thổ nhân loại.
Chỉ có những nam nhân thật sự không có thiên phú trong các lĩnh vực khác mới phải trở thành Y Sư mà thôi.
Cho nên việc Trần Ninh là thanh niên nhưng muốn làm Y Sư khó tránh khỏi khiến lão già đánh xe xem thường.
"Vị đại bá này, đó là chuyện riêng của chúng ta, không cần lão quan tâm." Mai Tỷ giận dữ nói:
"Bất cứ lĩnh vực nào cũng đều mang đến cống hiến to lớn, sao lại xem nhẹ Y Sư như thế?"
"Haha, nhi tử của lão phu là một tên Đấu Sĩ, hắn chết ở trên chiến trường, trước khi bị chặt đầu vẫn cố giết vài chục tên Ma Tộc, tại sao không thấy đám Y Sư phát huy tác dụng cứu hắn vậy?" Lão già cười đắng chát, lòng đầy oán niệm.
Trần Ninh và Mai Tỷ trầm mặc, Y Sư cũng không phải vạn năng.... số lượng Y Sư lại quá ít so với người chết trên chiến trường, làm sao có thể quán xuyến tất cả?
"Đại bá, người nhà của các anh hùng hy sinh sẽ được quốc gia hỗ trợ không ít tài sản, cuộc sống chắc chắn ấm no, tại sao ngươi vẫn đi làm phu xe cho vất vả vậy hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!