Chương 19: Kế Hoạch

Đêm xuống, Trần Ninh được ngủ cùng Mai Tỷ.

Hai người từ nhỏ đến lướt đã nhận thức nhau, cũng không phải lần đầu tiên nằm trên cùng một chiếc giường, khi còn bé Mai Tỷ còn thường tắm rửa cho hắn.

Nhưng chẳng biết vì sao hôm nay nằm cùng một chỗ, Trần Ninh cảm thấy cả người mình nóng lên, có một cổ rạo rực khó tả, mà ở đối diện làn da trắng nõn nà của Mai Tỷ cũng ửng hồng vô cùng kiều diễm.

Cảm nhận được hơi thở nóng hổi của hắn, Mai Tỷ cắn nhẹ cánh môi nói:

"Tiểu Ninh, đệ thay đổi nhiều quá."

Hiện tại ở trước mặt nàng không còn là thiếu niên yếu đuối tật nguyền ngày ấy, thay vào đó là một thanh niên trai tráng khoẻ mạnh, thân thể cao thẳng, khuôn mặt tuy không quá đẹp trai xuất chúng nhưng lại đường nét rõ ràng, góc cạnh nam tính, tạo cảm giác kiên nghị, trầm ổn cho người đối diện.

Mai Tỷ biết sự biến đổi này của Trần Ninh là vì hắn ăn vào trái tim Ma Tộc, nhưng nàng lại không chút cảm thấy bài xích hay chán ghét, ngược lại nhịp tim đập rất nhanh khi ở bên cạnh hắn.

Tỷ cũng rất khác. Trần Ninh si mê ngắm nhìn người con gái bên cạnh mình.

Việc thức tỉnh trở thành Hồn Sư khiến khí chất của Mai Tỷ trở nên cao quý, thoát tục, không thể liên tưởng đến thiếu nữ thôn quê bán bánh bao hôm nào, mà là một vị tiểu thư xuất thân danh môn vọng tộc.

Mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đều khiến hắn thần hồn điên đảo.

Không nhịn được nữa, Trần Ninh nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo thon thả của nàng, mềm mại và uyển chuyển.

Hắn kéo nàng vào lòng, có chút run rẩy nhẹ hôn lên trán nàng.

Mai Tỷ nhắm mắt đón nhận, hàng mi cong rung động, bàn tay nhỏ nhắn siết chặt cho thấy tâm tình khẩn trương của nàng.

Nhưng động tác của Trần Ninh quá mức nhẹ nhàng, trân trọng khiến nàng an tâm, cơ thể cũng dần dần buông lỏng.

Môi hắn lướt từ trán nàng xuống mũi nàng, lướt qua gò má, sau đó kích động hôn lên bờ môi anh đào đỏ thắm như cánh hồng kia.

Thân thể hai người run lên lẩy bẩy.

Tư vị nụ hôn trọn vẹn diễn ra thật sự quá mức tuyệt vời, cảm thấy vẫn chưa đủ.... Trần Ninh duỗi ra đầu lưỡi.

Ưm.

Mai Tỷ nhẹ nỉ non, hé mở cánh môi.

Lưỡi cả hai đã tìm thấy nhau, ướt át, mặn nồng và ngọt ngào khó tả.

Như phát hiện ra tân thế giới, cả hai ôm chặt lấy nhau, vừa thở hổn hển vừa thưởng thức nụ hôn một cách nồng nhiệt.

Trần Ninh nhẹ cởi xuống một lớp áo ngoài của nàng.

Mai Tỷ rùng mình, một tia tỉnh táo lấy lại trong ánh mắt mê ly, vội vàng đem hắn đẩy ra.

Mai, đệ yêu tỷ. Trần Ninh thâm tình nói.

Đôi mắt đẹp của nàng ngập nước, Mai Tỷ hôn phớt lên môi hắn thổ khí như lan:

"Tỷ cũng yêu đệ, có thể chết vì đệ."

Trần Ninh biết đây không phải lời nói suông, bởi vì trước đó nàng đã chứng minh tất cả, nàng đã có thể vì tương lai của hắn mà bán hết tài sản, nàng cũng có thể vì hắn mà xém chút mất mạng.

Ông trời quả thật biết cách bù đắp cho hắn, từ nhỏ hắn thiếu thốn tình thương của phụ mẫu, đổi lại hắn có được người yêu tuyệt vời.

Cảm giác được phản ứng dị thường phía dưới hắn chạm vào đùi mình, Mai Tỷ vừa thương vừa tội nói:

"Tỷ cũng muốn dâng mình cho đệ, nhưng mà đệ chưa đủ tuổi đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!