"Đây thật sự là nơi ở của chúng ta sao?"
Nhìn thấy toà trang viên như chỗ ở của vua chúa trước mặt, Trần Ninh trợn mắt há hốc mồm.
Hắn có cảm giác nếu như đi một vòng nơi này, rất có thể mình sẽ bị lạc đường.
Chỉ riêng thảm cỏ thơm và khu vườn xung quanh đã to như một cái sân vân động, bên trong có hồ nước lớn trong xanh, có vườn hoa tươi tốt, đó là chưa kể toà phủ đệ sừng sững nguy nga toạ lạc ở trung tâm.
"Đây là một trong số những trang viên có giá trị cao nhất tại Khai Minh Thành." Vị nam trợ lý kính cẩn, một tay chắp ngang bụng cúi người nói:
"Từ giờ sẽ là tài sản tư nhân của Hồn Sư đại nhân."
"Tài sản.... tài sản của ta...." Mai Tỷ lắp bắp, bàn tay thon thả che lấy môi đỏ thật lâu không nói nên lời.
Trời ạ, trang viên trước mặt này lớn hơn nhà của nàng và Trần Ninh đâu chỉ gấp trăm lần, cả đời hai người cũng chưa từng có cơ hội đặt chân vào một nơi sang trọng như thế, vậy mà....
Trần Ninh hít sâu một hơi, hắn rốt cuộc hiểu phụ thân và mẫu thân đã an trí cuộc đời mình chu đáo đến mức nào.
Hai người dù không ở bên cạnh nuôi dưỡng, yêu thương và chăm sóc hắn.... nhưng những thứ mà hai người làm cho hắn vượt xa tưởng tượng.
Nếu người trở thành Hồn Sư là hắn mà không phải là Mai Tỷ, vậy hắn có thể vinh hoa phú quý cả một đời theo đúng như tâm nguyện của phụ mẫu.
"Mời Hồn Sư đại nhân đặt tên cho trang viên." Vị nam trợ lý mỉm cười đề nghị.
Mai Tỷ nhìn sang Trần Ninh, nắm chặt tay hắn nhoẻn miệng cười rạng rỡ:
"Vậy gọi nơi này là Mai Ninh Trang Viên."
Tốt.
Vị nam tử ra hiệu cho thuộc hạ tiến hành điêu khắc bốn chữ Mai Ninh Trang Viên như rồng bay phượng múa lên đại môn.
Lúc này mới dẫn Mai Tỷ và Trần Ninh tiến vào bên trong tham quan, nhân tiện giới thiệu thiết kế của kiến trúc.
Mai Ninh Trang Viên có đại sảnh lớn, phòng khách khang trang, phòng ăn và nhà bếp đầy đủ tiện nghi, ngoài ra còn có mười phòng ngủ, ở mỗi phòng ngủ có khu vực tắm và vệ sinh riêng biệt.
Trần Ninh và Mai Tỷ nhìn đến hoa cả mắt, nhà của trưởng làng Tiểu Viên cũng không sánh bằng một phòng ngủ ở nơi này a.
"Hai vị cứ tự nhiên nghỉ ngơi, tại hạ sẽ sắp xếp mười thị nữ tiến đến phục vụ, có việc gì cần cứ sai bảo bọn họ." Nam tử trợ lý chắp tay nói.
Không cần thị nữ. Mai Tỷ nhíu mày, nàng đã sớm quen với cuộc sống tự lập, có người hầu hạ ngược lại sẽ cảm thấy khó chịu.
Nam tử trầm ngâm, không dám ngỗ nghịch ý muốn của nàng, đành lấy ra một khối Ngọc Bội màu trắng đưa đến:
"Nếu đã như thế, đây là Truyền Âm Ngọc có liên kết với chỗ của tại hạ, nếu hai vị cần gì cứ việc truyền đạt ý niệm vào trong đó, tại hạ sẽ lập tức có mặt phục vụ, đêm nay ta sẽ nghỉ tại căn hộ đối diện Mai Ninh Sơn Trang."
Đa tạ đại ca. Trần Ninh lễ phép nói.
Nam tử khách khí gật đầu, lúc này mới cáo lui.
Không còn người ngoài, Mai Tỷ bỗng nhiên nhào vào trong lòng Trần Ninh, siết chặt lấy hắn, hai mắt ngấn lệ, kích động nói không nên lời:
"Thật tốt, thật tốt quá.... chúng ta đều không chết, Tiểu Ninh...."
Trần Ninh cũng cảm động ôm lấy nàng thật chặt.
Chỉ mới vài ngày ngắn ngũi, hai người có cảm giác như đã trải qua cả một đời người, trong lòng ngũ vị tạp trần, ngỗn ngang đủ loại cảm xúc.
Từ lúc Mai Tỷ quyết định sẽ bán tất cả vốn liếng để Trần Ninh tìm kiếm tương lai, cho đến Ma Tộc bất ngờ đột kích tàn phá Làng Tiểu Viên.... Trần Ninh nuốt vào Ma Tâm, một đường trốn chạy lại bị Sát Thủ nhân loại đuổi giết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!