Dựa theo tiếng gió, thanh niên rốt cuộc đuổi đến bên cạnh con thác, nơi Trần Ninh đã lạnh lùng đứng chờ sẳn.
Lúc này, nguồn lực lượng trong cơ thể Trần Ninh ngày càng cuồng bạo, mây đen trên bầu trời kéo về ngày càng nhiều, thỉnh thoảng có từng tia sấm chớp thắp sáng màn đêm.
"Ồ, ngươi đã bỏ nữ nhân kia ở một nơi khác?"
Thanh niên nhếch miệng nói:
"Chỉ bất quá sau khi ngươi chết, ta vẫn có thể dựa vào Thanh Âm Của Gió truy tìm ra nàng."
Lời nói này đã triệt để thắp lên ngọn lửa phẫn nộ trong lòng Trần Ninh, trong nhận thức và suy nghĩ của hắn.... chưa từng có khái niệm ra tay giết người.
Nhưng ngày hôm nay sau tất cả những chuyện xảy ra, sau khi tiếp thụ nguồn năng lượng táo bạo và biến đổi cơ thể nhờ vào Ma Tâm, hắn lần đầu tiên có cảm giác muốn giết người đến như vậy.
Kẻ trước mặt này, không đáng được sống.
Thiểm Ma Dạ Hành.
Trần Ninh như tia chớp vô hình lao vọt đến, Lôi Điện bao phủ mười đầu ngón tay như một bộ móng vuốt, lạnh lùng nhắm đến đầu của thanh niên vồ đến.
"Hừ, chỉ chiến đấu dựa vào bản năng, phế vật vô dụng." Thanh niên khinh bỉ cười, gió xoáy gia thân, cơ thể chậm rãi tiêu tán.
Một lần nữa hắn đã xuất hiện phía sau lưng Trần Ninh, Liêm Đao trong tay cắt thẳng vào cổ.
Trần Ninh sắc mặt ngưng trọng vội vàng tiến vài bước né tránh, nhưng lưỡi đao vẫn kịp thời với theo, trảm xuống một vết thương thật dài bên trên lưng hắn, từng luồng gió xoáy gia trì xung quanh tiếp tục khuếch tán vết thương, khiến lưng của Trần Ninh như một mớ thịt vụn.
Thanh niên chưa kịp đắc ý, chợt híp mắt nhìn thấy cơ thể của Trần Ninh đang lấy tốc độ nhanh chóng làm lại vết thương, khiến từng dấu vết trên lưng bắt đầu lành lại.
"Tốc độ trị thương này.... làm sao có thể?" Thanh niên một lần nữa bị làm cho kinh ngạc.
Ma Tộc lợi hại hơn nhân loại ở chỗ trời sinh thể chất vượt trội, cơ thể của Ma Tộc kiên cố, lực lưỡng và khả năng hồi phục áp đảo tu sĩ nhân loại cùng cấp.... nhưng điều đó không có nghĩa là thoáng cái đã phục hồi gần như toàn bộ thương tật như kẻ trước mặt này.
Điều này vượt qua khả năng lý giải của thanh niên.
"Để ta cắm đao vào tim và đầu ngươi, xem ngươi có còn phục hồi được hay không?"
Sát khí trong mắt thanh niên càng nồng đậm, trong lòng quát lên:
"Vũ Kỹ - Tam Ảnh Phong Sát!"
Vừa động ý niệm, thân thể của hắn đã đột ngột hoá thành ba người đem Trần Ninh vây vào trung tâm, ba thanh Liêm Đao mang theo sát khí kinh khủng từ ba hướng khác nhau đâm thẳng đến.
Trần Ninh biến sắc, hắn biết được tu sĩ có một thủ đoạn chiến đấu rất lợi hại được xưng là vũ kỹ, nếu như thân pháp là thứ dùng để gia tăng tốc độ thì vũ kỹ lại là thứ để tiêu diệt đối thủ.
Vũ kỹ có rất nhiều loại, biến hoá và khó lường tuỳ vào từng lĩnh vực.
Nhưng vũ kỹ của Đấu Sĩ thì nặng nề uy mãnh, cực kỳ táo bạo.
Vũ kỹ của Pháp Sư thì phạm vi huỷ diệt quy mô lớn, hơn nữa có thể thi triển ở khoảng cách cực xa.
Vũ kỹ của Sát Thủ lại biến hoá khôn lường, khó lòng phòng bị.
Quả thật đối mặt với Tam Ảnh Phong Sát của đối phương, Trần Ninh có chút luống cuống không biết đâu mới là người thật, đâu mới là ảnh ảo để phòng bị.
Bất quá ngay khi nguy hiểm gần kề, chẳng lý giải được nguyên do.... Trần Ninh đột nhiên cảm ứng được kẻ ở phía bên phải mới chính là hàng thật, hai kẻ bên tay trái và đối diện chỉ là ảo ảnh.
Có lẽ đây là một loại trực giác, một loại bản năng nào đó mà hắn chưa thể khai thác.
Nhưng Trần Ninh vẫn lựa chọn tin tưởng, một khi lựa chọn sai lầm, thanh đao kia sẽ cắm thẳng vào tim hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!