PHỐC!
Một bàn tay đen kịch với đầy rẫy móng vuốt từ phía sau xuyên thủng lồng ngực Trần Ninh.
Không....
Mai Tỷ hoảng sợ thì thào, nàng chứng kiến một con Ma Tộc hình thể cao gầy, toàn thân đen kịch với bộ móng vuốt sắc nhọn như mười thanh đao, lúc này nó đã đâm thủng lồng ngực của Trần Ninh rồi.
Hiển nhiên động tĩnh tại nơi này đã gây nên những con Ma Tộc ở lân cận chú ý.
Trần Ninh nhìn xuống, quả thật phát hiện lồng ngực mình bị đâm xuyên.
Nhưng chẳng biết vì sao, thời khắc này hắn không hề cảm thấy đau đớn, ngược lại trong lòng dâng lên một cổ khoái ý.
Ma Tâm vừa vào cơ thể, lập tức hoá thành vô vàn lực lượng lan tràn khắp toàn thân, một cổ khí thế chậm rãi khuếch đại ra xung quanh.
Máu huyết của hắn, gân mạch của hắn, xương cốt của hắn, da thịt của hắn.... toàn thân đều được cường hoá.
"Mau! Mau đánh nát đầu nó!" Tứ Thủ Ma lớn giọng hạ lệnh, đã cảm giác được vô cùng bất an.
Con Ma Tộc cao gầy nhận lệnh, sử dụng bộ móng cứng như thép hung tợn bóp vào đầu Trần Ninh.
Nhưng cảnh tượng như một quả dưa hấu vỡ vụn không hề phát sinh.
Ngược lại thanh âm răng rắc vang lên, móng vuốt đã cong vẹo như bóp phải một thứ cứng cáp không gì tả nổi.
Mái tóc đen cắt ngắn của Trần Ninh bỗng nhiên kéo dài ra, màu đen chuyển đổi thành một màu trắng xoá như ngân hà chiếu rọi.
Giữa màn đêm, vô tận mây đen theo đó kéo về, hội tụ trên bầu trời, có sấm chớp loé lên những luồng ánh sáng chói mắt.
"Là ngươi vừa mới đâm lén ta?"
Trần Ninh ngoẹo đầu nhìn con Ma Tộc đứng sau lưng mình.
Nhìn vào đôi mắt của tên thanh niên trước đó vẫn còn vô hại lúc này đã hoá thành một màu trắng yêu dị, bên trong là từng tia từng tia lôi điện lấp loé, một cổ khí tức uy nghiêm đến cực hạn nghiền ép mà ra.
"Không.... tại sao ta lại hoảng sợ? Tại sao nội tâm ta lại run rẩy!"
Ma Tộc cao gầy toàn thân mềm nhũn, hai chân như mất hết sức lực muốn ngã quỵ xuống.
Trần Ninh đem bàn tay với móng vuốt đang cắm giữa lồng ngực mình kéo ra, hắn nâng lên bàn tay, năm ngón tay của hắn lấp loé lôi điện màu trắng trong suốt.
Theo bản năng, hắn vồ về phía sau một trảo.
Động tác của Trần Ninh rất chậm nhưng con Ma Tộc lại không dâng lên nổi lòng phản kháng, nó chỉ trơ mắt nhìn Lôi Trảo kia chạm đến đầu mình dường như được chết bởi tay người thiếu niên này là một loại vinh quang vô thượng vậy.
XOẸT!
Lôi Đình tàn phá dữ dội từ đỉnh đầu đến chân, con Ma Tộc cao gầy tan xương nát thịt, ngay cả một tia tro bụi cũng không sót lại, chỉ có Ma Tâm của nó là rớt xuống mặt đất.
Chiếc Nhẫn trong tay Trần Ninh loé lên u quang, khối Ma Tâm kia liền biến mất tại chỗ.
Chẳng biết từ bao giờ, đôi chân tàn phế của Trần Ninh hoạt động một cách hoàn hảo, hắn chậm rãi đứng lên, hờ hững nhìn về phía Tứ Thủ Ma.
"Không! Ngươi không được đến đây, bằng không ta sẽ bóp chết nó!" Tứ Thủ Ma đáy lòng run rẩy nâng lên Mai Tổ uy hiếp, bàn tay lực lưỡng của nó nắm chặt cổ nàng, tuỳ thời có thể bóp chặt.
Ở trước mặt tên thiếu niên này, hắn cảm giác như mình đang đối mặt với một vị Ma Tướng.
Điều này khiến hắn hãi hùng khiếp vía, phải biết rằng sau khi nuốt vào Ma Tâm, ngươi chỉ kế thừa được một phần nhỏ lực lượng của chủ nhân Ma Tâm khi còn sống mà thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!