"Mai Tỷ, nhờ tỷ mang đệ đến Bang Hội gần nhất với làng chúng ta được không?"
Trần Ninh vẫn chưa nguyện ý bỏ cuộc, hắn đẩy xe lăn sang nhà Mai Tỷ mở lời nhờ vả.
Đã suy nghĩ rất kỹ càng, nếu ở các Y Viện và những nơi khảo nghiệm ở thị trấn nhỏ chỉ có Thiên Phú Bia cấp thấp không nhận ra được thiên phú của mình, vậy thì hắn muốn nhắm vào Bang Hội để thay đổi vận mệnh.
Giống như Chiến Kim Bang của Sư Khả Phụng, nếu như Trần Ninh ở tại Bang Hội có thể chứng minh được linh lực cơ bản của hắn vượt xa người thường gấp mười lần, hắn tin tưởng Bang Hội sẽ đồng ý tiêu hao chi phí chữa trị hai chân cho mình, đồng thời dốc tài nguyên bồi dưỡng mình trở thành cường giả.
Dù Trần Ninh hiểu thể lực của mình chắc chắn chỉ là số 0 tròn chỉnh, nhưng hắn muốn đánh cược một lần, đánh cược với số điểm Linh Lực đạt đến 80, những Bang Hội sẽ bỏ qua những khuyết điểm mà thu nhận hắn.
"Tiểu Ninh à, ta đã nghe Mai Tỷ nhắc về tình huống của cháu, cũng đừng quá buồn rầu, thiên phú là thứ trời định, bản thân mình không thể cứ muốn là được, đừng có cố chấp nữa."
Một vị lão bá ghé mua bánh bao thương hại nhìn Trần Ninh mở miệng, việc Trần Ninh đi khảo hạch thất bại trở về người trong làng đều đã biết, dù Mai Tỷ không nói.... thì việc hắn quay về làng thay vì ở Y Viện học tập đã chứng minh tất cả.
"Đa tạ lão bá nhắc nhở, bất quá ta hiểu mình có thể làm gì." Trần Ninh quật cường nói.
"Haizz, đứa trẻ đáng thương...." Lão bá thương hại thở dài một tiếng, nhận bánh bao rồi quay người rời đi.
Mai Tỷ nhìn lấy Trần Ninh, ngồi xuống bên cạnh nắm lấy tay hắn, dịu dàng nói: Đệ vẫn chưa từ bỏ?
Ừm. Trần Ninh gật mạnh đầu:
"Một lời khó giải thích hết, tỷ xem."
Hắn lấy ra khối Thiên Phú Thạch, kiểm tra Linh Lực của mình ở trước mặt Mai Tỷ.
"80 điểm? Làm sao có thể như vậy?" Mai Tỷ hoảng hốt dùng tay che miệng.
Trần Ninh đã chuẩn bị kỹ càng, hắn đương nhiên sẽ không tiết lộ chuyện về cái bóng thần bí, chỉ nói khối Thiên Phú Thạch này là do phụ thân Trần Mãnh trước khi đi lưu lại cho mình, vừa mới lục lọi tìm thấy nó.
"Tỷ thấy đó, Thiên Phú Bia ở Y Viện tại thị trấn quá kém, không thể xác định được thiên phú chân chính của đệ." Trần Ninh tự tin nói:
"Chỉ cần đến Bang Hội, chúng ta sẽ có cơ hội trở mình.... đệ sẽ cố gắng mang đến cho tỷ cuộc sống sung túc nhất dù là ở bất cứ lĩnh vực nào."
Mai Tỷ có thể nói là người thân nhất trong nhận thức của Trần Ninh, từ nhỏ hắn đã được nàng chiếu cố cho đến hiện tại, ngay cả phụ thân Trần Mãnh cũng chỉ gặp được mấy ngày, vậy nên hắn không hề do dự đem thiên phú của mình chia sẽ với nàng.
"Tiểu Ninh, việc này quá khó tin, hơn nữa suy nghĩ của đệ quá đơn giản." Mai Tỷ nghiêm túc nhìn hắn:
"Giả sử thiên phú của đệ thật sự siêu việt người thường nhiều đến như thế, vậy đệ làm sao dám đảm bảo những Bang Hội kia sẽ không sinh ra ý đồ xấu với đệ? Chẳng hạn như có kẻ nào ghen ghét, tìm cách hãm hại đệ thì sao?"
Trần Ninh giật mình, lúc này mới nhớ đến các Bang Hội là những thế lực tự trị, bọn hắn không nằm trong hệ thống quản lý của quốc gia nên khá vô pháp vô thiên, chỉ tôn sùng thực lực nên việc gì cũng dám làm.
Nếu đúng như lời Mai Tỷ nói thì thật sự nguy hiểm, dù sao thì hắn chỉ có được thiên phú mà thôi, thực lực không có, bối cảnh không có, người trong Bang Hội muốn bóp chết hắn quá dễ dàng.
"Vậy tỷ nói đệ phải làm sao?"
Trần Ninh cắn chặt răng:
"Đệ không muốn làm một phế vật a."
"Chúng ta sẽ tìm đến thành trì, ở các toà thành lớn sẽ có những Y Viện và cơ sở của các lĩnh vực khác lớn hơn nhiều so với thị trấn, bọn họ có đủ khả năng nhìn nhận và đánh giá thiên phú của đệ, khi đó nếu điểm linh lực của đệ thật sự là 80, tin rằng bọn họ sẽ bằng mọi giá thu nhận đệ." Mai Tỷ nắm chặt tay hắn động viên, ánh mắt của nàng cũng tràn ngập tự hào.
Nàng cũng không tin một thiếu niên đạt điểm tuyệt đối trong phần thi kiến thức lại là phế vật.
Trần Ninh lại là biểu lộ buồn rầu, hắn đã từng nghĩ đến vấn đề đến các thành trì, nhưng Làng Tiểu Viên cách toà thành gần nhất cũng mấy ngàn dặm đường, mà hắn thì nghèo rớt mồng tơi, làm sao có đủ chi phí để tìm đến nơi đó?
Ở thời đại này, việc đi lại khoảng cách xa cũng tiêu hao rất lớn a....
Như nhận ra suy nghĩ của hắn, Mai Tỷ ôn nhu vuốt má Trần Ninh nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!