Chương 5: (Vô Đề)

Trong phủ bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều nữ tử xinh đẹp.

Người thì là thiên kim của đại thần, người lại là công chúa phiên bang.

Tiểu Đào kéo ta sang một bên, ghé tai thì thầm:

"Bắt đầu lo đi là vừa."

Tối nay, trong cung mở yến tiệc.

Phu quân và ta đều phải tiến cung.

Một là để mọi người nhận mặt ta — tân nương hòa thân.

Hai là chúc mừng chân phu quân đã khỏi.

Ba là... phu quân được phong vương, lĩnh chỉ trong buổi yến.

Tiểu Đào vừa giúp ta chải tóc, vừa lầm rầm:

"Việc thứ hai và thứ ba mới là quan trọng. Người phải đẹp một chút."

Trong phủ, ta xưa nay ăn mặc rất tùy tiện.

Trước kia là vì hay lăn qua lăn lại, Tiểu Đào bảo: "Có chải chuốt cũng uổng phí thôi."

Về sau thì... thật sự lười quá, Tiểu Đào lại nói: "Dù sao Tam hoàng tử nhìn cũng quen rồi."

Thế mà hôm nay lại ăn mặc long trọng thế này, váy lụa thướt tha, trâm ngọc đầy đầu.

Ta hỏi, vì sao phải phiền phức như thế?

Tiểu Đào nghiêm nghị đáp: "Cái này gọi là — thua người không thua khí thế!"

Ta không hiểu.

Nó bảo: "Người cái gì cũng đừng nói, cũng đừng làm, chỉ cần ngoan ngoãn ngồi bên cạnh hoàng tử là được."

Ta gật đầu như trống bỏi. Việc này dễ, ta làm được!

Lần đầu tiên ta nhìn thấy phu quân có vẻ mặt kinh ngạc đến thế.

Ta biết... ta đẹp.

Bởi vì hoàng tỷ, hoàng muội thường bảo: "Một con ngốc mà lại đẹp đến vậy."

Ngay cả cung nữ cũng thì thầm: "Đáng tiếc cho Tam công chúa, mặt như hoa mà đầu óc lại như củ khoai."

Vậy nên... chắc là ta cũng xinh thật.

Có điều hôm nay quần áo cùng trang sức nặng quá, cổ ta cứng đơ, chẳng khác gì tượng gỗ.

Ngẩng đầu nhìn phu quân một cái...

À, đây là lần đầu tiên ta thấy hắn tinh thần phấn chấn đến thế.

Trước kia nằm mãi trên giường, sắc mặt xanh xao, hơi thở cũng yếu.

Nay hắn ăn mặc chỉnh tề, bước đi đầy khí khái, ánh mắt sáng rỡ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!