Chương 97: Ngoại truyện 7: Lục Hoài Nam hối hận rồi

Vì tránh trường hợp Châu Thanh giấu diếm anh uống Coca một lần nữa, cộng thêm bụng cô ngày càng lớn, không tiện sử dụng thang máy lên tầng cao, Lục Hoài Nam quyết định rước cô sang căn nhà mới mà ba Lục đã tặng làm của hồi môn.

Ngày đầu tiên đến với tổ ấm mới, Châu Thanh bắt tay vào thiết kế toàn bộ nội thất với sự giúp đỡ của ba, cùng với sự phản đối kịch liệt của Tạ Chính Khanh và Lục Hoài Nam.

***

Thời tiết dạo gần đây đã ấm hơn so với dịp sau Tết, nhưng nhiệt độ về đêm vẫn hạ xuống dưới 15 độ, có thêm mưa phùn nên càng lạnh hơn.

Lục Hoài Nam sau khi tắm xong, anh pha một ly cacao ấm rồi trở về phòng, tay bên còn cầm một tuýt thuốc chống rạn.

Vừa mở cửa phòng, va vào mắt Lục Hoài Nam là hình ảnh quen thuộc: một chiếc "tổ" mọc lên trên chiếc giường, và người xây dựng đang đóng kén ở bên trong.

Lục Hoài Nam đặt ly nước xuống bàn, từ từ đi lại, chui vào trong chăn.

"Xem gì… Lại là Conan? Em thích đến vậy à?"

Châu Thanh ngả người vào lòng Lục Hoài Nam, gật gật đầu.

Một giây im lặng, Lục Hoài Nam cúi đầu xuống.

Mắt Châu Thanh vẫn chăm chú vào điện thoại nhưng đầu hơi ngẩng đầu lên, chờ đợi nụ hôn của anh.

Bỗng nhiên, Lục Hoài Nam nhéo má cô, "Chu môi làm gì?"

Biết mình bị trêu chọc, Châu Thanh cũng không ngại ngần, "Muốn hôn anh."

Lục Hoài Nam cong môi cười, rồi gieo nụ hôn xuống người anh yêu, "Như em muốn."

Lục Hoài Nam lật tấm chăm ra, vén áo cô lên, tay thuần thục xoa thuốc lên bụng cô.

"Xoa cho đàng hoàng, cấm sờ lung tung sang chỗ khác nhé."

Lục Hoài Nam chỉ biết cười cười, "Anh biết rồi."

Trông Châu Thanh vẫn chăm chú vào bộ phim, động tác tay của Lục Hoài Nam chậm dần

"Nhóc này, anh có thể xin em một chuyện được không?"

"Chuyện gì mà xin em?"

Biết trước sẽ không nhận được kết quả như mong muốn, nhưng Lục Hoài Nam vẫn muốn thử.

"Số kệ tủ còn lại, em giao lại cho anh được không?"

Vẫn như mọi lần, Châu Thanh điềm nhiên đáp: "Đương nhiên là không, thưa anh."

Lục Hoài Nam không phản đối chuyện Châu Thanh tham gia vào khâu thiết kế nội thất, nhưng anh cũng không thể chấp nhận được chuyện cô vợ bầu bì hơn 4 tháng của mình hôm nào cũng vác khoan, cặm cụi với ốc vít và gỗ để chau chuốt hết kệ sách, kệ giày, rồi lại kệ tủ, thậm chí cả khoảng vườn lớn đều do Châu Thanh một tay bày trí, dựng dàn cho cây đậu biếc leo.

Sau tiếng thở dài của Lục Hoài Nam, Châu Thanh không nhịn được mà cười: "Đừng thở dài nữa, em chỉ còn sắp xếp lại kệ để trưng mấy cái mô hình với card bo góc nữa là xong rồi."

Châu Thanh đã nói đến thế, Lục Hoài Nam cũng chỉ đành ở phía sau hỗ trợ cô.

***

Dạo trước Châu Thanh ốm nghén không nặng, chủ yếu chỉ một vài bữa khi nhìn thấy cá cô mới muốn nôn. Điều đó vô tình khiến Lục Hoài Nam nghĩ rằng, thai kì của cô sẽ nhẹ nhàng trôi qua.

Nhưng đến tháng thứ 5, Lục Hoài Nam không chỉ nhận ra mình đã nghĩ sai, anh còn hối hận.

Lục Hoài Nam nhìn bóng lưng nhỏ nhắn của Châu Thanh lủi thủi trong cái ánh sáng yếu ớt của đèn ngủ góc bếp, trong lòng rất khó chịu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!