Do dự chốc lát, Châu Thanh quay gót, lôi Đoàn Trọng Tân lên xe. Không quên để lại cho hai người phụ nữ kia một lời khẳng định chắc nịch: "Tôi sẽ tìm thằng bé về."
Khoảng cách từ trường đến Cục cảnh sát là hơn 10 km, chưa kể đến nhiều đường được nối dài theo hướng khác, Vũ Nam lại mới chỉ đến Cục cảnh sát một lần duy nhất, chuyện lạc đường là điều khó tránh khỏi.
Sở Nghiên đã nhờ người kiểm tra CCTV nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả.
Chiếc xe lăn bánh càng lâu, lòng Châu Thanh càng nóng như lửa đốt, ánh mắt đảo liên hồi tìm kiếm bóng hình của một cậu bé.
"Dừng xe."
"Sao thế Châu Thanh?"
"Em nói anh dừng xe!"
Châu Thanh quả thực không thể giữ được bình tĩnh nữa.
Tìm một đứa trẻ trong phạm vi rộng lớn như vậy đã là một điều khó khăn. Chưa nói đến nhiều ngã ba ngã tư, người qua lại thường xuyên, di chuyển bằng xe hơi không phải là cách hay, tầm nhìn chắc chắn sẽ hạn hẹp hơn đi bộ.
Đoàn Trọng Tân vừa tấp vào lề đường, Châu Thanh lập tức ra khỏi xe.
"Chia nhau ra tìm."
"Ừm." Đoàn Trọng Tân đưa điện thoại của Châu Thanh cho cô: " Cẩn thận chút. "
"Ừ. Anh cũng vậy."
Đã hơn 4 giờ chiều, màu nắng vương vấn trên mấy cành cây đã rụng bớt lá, những con đường ngày càng đông người vì sắp giờ tan tầm.
Châu Thanh đã đi qua không biết bao nhiêu con phố, mồ hôi ngày một nhiều, cổ họng cũng vì gọi tên đứa trẻ thời gian dài mà thêm đau rát.
Vũ Nam, hy vọng em vẫn bình an.
Điện thoại bỗng rung làm cô giật mình, là lão Đoàn gọi.
[Châu Thanh, CCTV ghi lại ảnh thằng bé xuất hiện gần công viên.]
"Em biết rồi."
***
"Lão đại, ông Mã muốn gặp anh."
Lục Hoài Nam dừng gõ máy tính, nhíu mày nhìn trợ lí Vương.
"Ông ấy nhất định muốn gặp để cảm ơn anh. Đã đến trước sảnh rồi, giờ đuổi về cũng ngại quá."
Công ty ông Mã và Lục gia có quan hệ đối tác kinh doanh, bên này nhà thầu, bên kia nhà đầu tư. Gần hai tháng trước, ông Mã đột nhiên bị kiện với tội danh thu mua đất trái phép nên nhờ đến sự trợ giúp của Lục Hoài Nam. Nể tình là cộng tác trên thương trường đã nhiều năm, anh đã đồng ý giúp ông Mã kháng cáo. Rất may chỉ là sơ xuất của bên kiện, vụ việc nhanh chóng được giải quyết.
Ông Mã nhiều lần muốn đích thân đến cảm ơn anh, nhưng thời gian đó anh còn ở nước ngoài nên chưa có dịp.
Dạo gần đây nghe tin Lục Hoài Nam về nước, Mã Đông lập tức liên hệ với trợ lí Vương tìm gặp Lục Hoài Nam. Nói là cảm ơn nhưng thực chất là muốn làm mai cho con gái ông ta, vì vậy nên Lục Hoài Nam thẳng thừng từ chối.
Không ngờ hôm nay lại trực tiếp đến mà không báo trước. Lần này muốn tránh mặt cũng khó.
Lục Hoài Nam ngao ngán phất tay về phía trợ lí Vương.
"Cho vào đi."
Ngay sau đó, phía hành lang truyền đến tiếng bước chân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!