Chương 23: Thu hẹp phạm vi

Một công đôi việc, đôi bên cùng có lợi.

***

Phòng khám nghiệm tử thi.

Châu Thanh dùng bút búi gọn mái tóc dài của mình lên, đeo khẩu trang, tiếp đến là bao tay y tế. Cô cẩn trọng sờ vào từng mép vết thương đã cạn máu của thi thể.

"Là dao găm à?"

"Ừm." Nhân viên pháp y đọc kĩ tờ kết quả rồi đưa cho Châu Thanh. "Tổng cộng bốn vết đâm, không phải chí mạng, mà là mất máu đến chết. Ngoài ra còn nhiều vết bầm tím ở mặt và hông nữa."

"Kháng cự đây mà."

Vị pháp y đeo lên cặp kính, chỉ vào vết thương của thi thể.

"Nhìn chỗ này này, bị đâm những hai lần đấy."

Châu Thanh tập trung nhìn, vết thương không khớp với kích thước lưỡi dao của những vết còn lại, mà bị đứt chéo nhau, rộng thêm vài milimet.

"Nếu vậy là bị đâm những năm lần cơ á? Xương khớp thì sao?"

"Hộp sọ bị rạn, còn lại đều lành lặn."

Sau khi kết thúc nhiệm vụ ở bên pháp y, Châu Thanh mang kết quả khám nghiệm về cho tổ 3.

Màn hình lần lượt chiếu ảnh chụp những vết thương của thi thể nạn nhân.

"Ngoài các vết bầm tím, một vết rạn ở hộp sọ thì có thêm bốn vết khác do dao đâm. Trong đó, có một vết được đâm hai lần. Theo suy đoán ban đầu của em, nạn nhân sau khi đi làm về đã chạm mặt với hung thủ, dấu hiệu kháng cự hiện rõ ở những vết bầm tím quanh thi thể, sau đó bị vật cứng đánh dẫn đến bất tỉnh, rồi mới bị đâm. Tuy không chí mạng, nhưng mất máu quá nhiều dẫn đến chết."

Tằng Hi kinh hãi nhìn thi thể bị tổn hại nghiêm trọng: "Dã man quá đi mất."

Hoằng Khoan: "Thời gian tử vong thì sao?"

"Thu hẹp lại từ 7 giờ tối đến 12 giờ đêm."

Sở Nghiên lại gần, nhìn kĩ vào vết đâm lạ của thi thể: "Bị đâm hai nhát cùng một chỗ, em thấy đây không phải trùng hợp."

"Chỉ có đứa điên mới đi đâm hai lần một chỗ, chắc chắn là cố ý rồi còn gì." – Đoàn Trọng Tân góp ý.

Châu Thanh thấy trong đầu mình như có luồng điện chạy qua, một suy nghĩ theo đó mà lóe sáng.

"Này, mọi người có nghĩ hung thủ là một kẻ có vấn đề về tâm lý không? Như kiểu bệnh hoạn ấy."

"Không loại trừ trường hợp này."

Vừa dứt câu, Hoằng Khoan thấy áo mình như có ai đó đang giật: "Làm gì đấy?"

"Chị Manh, chị có ý kiến thì cứ nói đi, bọn em nghe đây."

Châu Thanh đã để ý cô chị này từ nãy giờ. Đồng Manh chỉ chăm chú nhìn vào một bức ảnh chụp toàn thể, mỗi lần chị định lên tiếng thì lại có người giành mất lượt. Thành ra vẫn chưa nói được câu nào.

Đồng Manh nhỏ giọng xin lỗi Hoằng Khoan, lúng túng chỉ vào bức hình trên màn chiếu.

"Mọi người có nghĩ mấy vết đâm có đối xứng không?"

Cả sáu người đều dồn ánh mắt lên tấm hình chụp toàn thi thể, quả thực rất cân xứng.

Hai vết dưới xương sườn đối xứng nhau theo chiều ngang, hai vết còn lại nằm ở trên và dưới rốn, đối xứng theo chiều dọc. Duy có vết ở trên rốn bị đâm hai lần, tạo thành chữ X.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!