Ngày kế.
Đại đế ngay cả chào từ biệt cũng giản lược, trực tiếp tọa phi thuyền chạy lấy người.
Khi Thì Thái Quá nhận được tin, đại đế đã ở ngoài xa ngàn dặm.
Thì Thái Quá nối được đường dây, thương tâm nói với đại đế trên màn hình: "Là chỗ chúng ta chiêu đãi không tốt sao?"
Không cần ngửi thứ mùi đáng ghét làm tâm tình đại đế biến tốt, sắc mặt khó được hoà nhã, "A, đúng vậy."
"Chỗ nào chiêu đãi không tốt, ta có thể sửa!"
Đại đế nêu ý kiến với hắn một giờ.
Thì Thái Quá xấu hổ ôm sổ ghi chép rời đi.
Tắt máy truyền tin, U Lam tò mò hỏi: "Sẽ không tạo thành hai tinh cầu trở mặt chứ?"
"Vậy không thể tốt hơn." Làm hoàng đế tinh cầu mạnh về quân sự, đại đế vẻ mặt chờ mong, "Ta đang muốn cải tạo tinh cầu này... Trước phá huỷ nhà máy nước hoa, sau lại phá huỷ phố mua sắm."
"Còn tinh cầu Ultra?" U Lam thật cẩn thận hỏi.
Đại đế nhướng mày nói: "Biểu hiện tốt của ngươi đâu?"
U Lam nghĩ nghĩ nói: "Ta biết lái phi thuyền."
"Ta có hạm trưởng."
"Ta biết sửa phi thuyền."
"Nó không hỏng!"
"..."
Đại đế nhìn U Lam trầm tư cảm thấy bực mình, "Ăn cơm!"
Phi thuyền đang bay đột nhiên tăng tốc về phía trước, không bao lâu, lại trái phải, phải trái kịch liệt đung đưa.
"Chuyện gì xảy ra?"
Đại đế một thân bị hắt rượu đỏ xuất hiện trên màn hình.
Hạm trưởng mồ hôi chảy ròng ròng nói: "Báo cáo đại đế, chúng ta bị phi thuyền không rõ thân phận dùng phương thức tự sát công kích, hai tàu hộ tống bị đâm cháy."
Đại đế mặt không đổi sắc nói: "Toàn lực nghênh chiến."
"Rõ."
Một lát sau.
Đại đế cảm giác phi thuyền dần dần vững vàng, nhướng mày nói: "Giải quyết?"
Hạm trưởng lắp bắp nói: "Giải quyết một nửa."
Đại đế nheo lại mắt, "Kẻ thù vẫn còn một nửa?"
Hạm trưởng vẻ mặt cầu xin: "Không phải, là ngừng công kích. Nhưng tàu hộ tống toàn quân bị diệt. Phi thuyền chúng ta cũng bị đánh phải, đang kiểm tra tổn thất."
Đại đế bỗng đứng lên, xé rách quần áo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!