"Sư tỷ!"
"Sư bá?"
Tức Mặc Ảnh cuối cùng cũng thấy đầu óc tỉnh táo, khẽ nhíu mày: "Vậy thì, bị trúng độc có thể khiến linh lực biến mất… không có linh lực, tất nhiên không thể kích phát linh thạch rồi…" Hắn trầm ngâm một lúc, rồi quay sang hỏi: "Sư bá, ta thật sự bị trúng độc sao?"
"Tám chín phần là vậy." Huyền Thu Thủy mặt không cảm xúc: "Không thì ngươi nghĩ vì sao sư tôn ngươi thấy ta lại như chuột thấy mèo, lại vội vàng kéo ta về đây?"
"Sư tôn?" Tức Mặc Ảnh khó nén kích động. Chẳng lẽ từ đầu sư tôn đã tin hắn, còn sớm nhận ra có điều không ổn?
"Khụ…" Thẩm Mặc Ly khẽ ho hai tiếng, nói: "Ta đoán thế, chứ không thì làm sao giải thích chuyện linh thạch không phát sáng?" Rồi lại quay sang Huyền Thu Thủy, khẽ cầu: "Sư tỷ tốt của ta, A Ảnh xin nhờ tỷ chăm sóc."
"Hừ, đồ bạch nhãn lang." Huyền Thu Thủy rủa thầm một tiếng rồi quay vào nội thất, bỏ lại một câu: "Vào đây với ta!"
Thẩm Mặc Ly ra hiệu cho Tức Mặc Ảnh mau theo vào, còn bản thân thì đứng lặng dưới cửa sổ, cả người căng cứng. Tuy thân thể đã lành, nhưng mỗi lần gặp Huyền Thu Thủy vẫn thấy chột dạ. Nếu không phải vì đồ đệ trúng độc, y có đánh chết cũng không muốn về Nam Phong.
Một nén nhang sau, hai người một trước một sau bước ra khỏi nội thất.
"Là Nhuyễn Linh Tán." Huyền Thu Thủy nói ngắn gọn.
Thẩm Mặc Ly trầm ngâm: "Hình như là độc từ Bách Luyện Các?"
"Phải."
Thẩm Mặc Ly lại lặng lẽ suy nghĩ, rồi hỏi Tức Mặc Ảnh: "A Ảnh, lúc ta hỏi ngươi trên đài thử luyện, ngươi nghĩ ra chưa?"
Tức Mặc Ảnh đáp: "Sư tôn, hôm qua ta…" Hắn dừng lại, liếc nhìn Huyền Thu Thủy, rồi mới tiếp: "Hôm qua sau khi rời người, ta luôn ở cùng sư thúc Vân Tước để chuẩn bị cho nghị sự khai mạc, không hề tiếp xúc với người của Bách Luyện Các."
"Không gặp bất kỳ ai trong Bách Luyện Các?"
"Ta nhớ rõ là không có."
Thẩm Mặc Ly lặp lại toàn bộ sự việc trong đầu. Vì y ra tay trước, đẩy Vân Tước lên làm người phụ trách chính của sự kiện lần này, thay thế Trưởng lão Phó Phong, nên nội dung không còn đúng theo nguyên tác, tạo ra tình huống bất ngờ, không thể lần theo manh mối cũ.
"Nhuyễn Linh Tán vốn do Bách Luyện Các chế, không phải bí mật. Nếu đúng là người của họ ra tay, chẳng khác gì tự nhận tội, thật sự quá ngu ngốc. Theo ta đoán, chưa chắc người của Bách Luyện Các hạ độc." Thẩm Mặc Ly phân tích.
"Sư điệt, ngoài Thẩm Mặc Ly và Vân Tước, từ hôm qua đến giờ ngươi còn tiếp xúc với ai?" Huyền Thu Thủy hỏi.
"Không còn ai khác, sư bá. Hôm qua ta cùng sư thúc Vân Tước chuẩn bị xong mọi việc đã khá muộn, cùng sư thúc đến nhà ăn dùng bữa. Khi đó có vài đệ tử của trưởng lão đường cũng đang dùng cơm. Sau đó ta về phòng ngồi thiền tu luyện tới giờ Sửu thì nghỉ ngơi, đến sáng giờ Thìn mới thức dậy."
"Vậy khả năng cao là ngươi trúng độc ở nhà ăn tối qua." Huyền Thu Thủy kết luận. "Nhà ăn…"
"Sư tỷ, sao tỷ khẳng định là tối qua? Cũng có thể là sáng nay chứ?" Thẩm Mặc Ly lấy làm lạ, lại hỏi Tức Mặc Ảnh: "Sáng nay ngươi ăn ở đâu? Gặp những ai?"
Huyền Thu Thủy liếc Thẩm Mặc Ly một cái, ánh mắt như chứa đầy ẩn ý, cuối cùng vẫn không nói gì. Thẩm Mặc Ly ngẩn ra: "Sao thế? Có vấn đề gì à?"
"Sư tôn," Tức Mặc Ảnh trả lời, "Sáng nay ta vừa tỉnh dậy đã đến Nam Phong, nên chắc chắn không phải trúng độc vào sáng nay."
Thẩm Mặc Ly ngạc nhiên: "Sáng sớm ngươi đến Nam Phong làm gì?"
"Ta… tìm sư tỷ, nên chắc chắn là trúng độc từ tối qua." Nói xong, ánh mắt Tức Mặc Ảnh né tránh Thẩm Mặc Ly, hiển nhiên không muốn giải thích thêm.
Thẩm Mặc Ly hơi nghi hoặc, nhưng thấy hắn không muốn nói nhiều thì cũng không ép. Dù sao đứa nhỏ cũng lớn rồi, ai cũng có bí mật. "Vậy thì như sư tỷ nói, vấn đề nằm ở tối qua… nhà ăn… trưởng lão đường…?" Đúng rồi, y đã thay đổi cốt truyện, lợi ích bị ảnh hưởng nhiều nhất chẳng phải chính là Trưởng lão Phó Phong sao? Tên đó vốn bụng dạ hẹp hòi, lần này bị y ép lùi một bước, khả năng hắn ra tay trả đũa là rất lớn.
Huống hồ, hắn lại nắm quyền trưởng lão đường, khả nghi nhất.
"Ngươi nghi là lão Phó Phong?" Huyền Thu Thủy hỏi.
Lão Phó Phong à? Xem ra Huyền Thu Thủy cũng chẳng ưa gì lão ta. "Sư tỷ, ta chỉ đoán vậy, chưa có chứng cứ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!