Chương 9: (Vô Đề)

"Sau khi đi làm, anh vẫn không sửa được tật xấu này, không biết cách giao tiếp với mọi người nên anh gần như không có bạn bè.

Còn em thì khác, em hoạt bát vui vẻ, hay cười, tâm lý của em mạnh hơn anh rất nhiều, anh rất biết ơn em vì đã mang đến hạnh phúc cho anh.

Như Nghiên à , anh thật sự rất dựa dẫm vào em, tính cách mẹ anh quá nghiêm khắc. Em cũng biết, anh từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương của mẹ, còn từ em anh có thể cảm nhận được tình yêu của mẹ..."

Những lời lẽ anh ta tự cho là tình cảm, lại khiến tôi tức cười.

Đó chính là lý do sao?

Anh ta muốn dùng những lời ảo tưởng này để tẩy não tôi.

Bây giờ xem ra, người đàn ông âm hiểm xảo trá này, từng câu từng chữ của anh ta đều là những lợi ích mà cuộc hôn nhân này mang lại cho anh ta.

Hóa ra đàn ông này không chịu ly hôn, không giống như phụ nữ cứ quan trọng yêu hay không yêu, mà là cân nhắc việc mất đi cuộc hôn nhân này, bản thân sẽ được và mất những gì, lợi và hại ra sao.

"Đủ rồi, tôi thấy anh không phải thiếu vợ, mà là thiếu mẹ.

Tất cả những gì anh nói đều là cảm nhận của anh, người được lợi cũng chỉ có mình anh. Chuyện này tôi không giúp được anh, anh chỉ có thể tìm cha anh thôi.

Anh nghe cho rõ đây, cuộc hôn nhân này nhất định phải ly hôn. Đúng, anh là giảng viên đại học được mọi người ngưỡng mộ, tôi chỉ là một bà nội trợ bình thường, tôi chẳng có gì để mất, nếu anh không sợ tôi đến trường anh làm ầm ĩ, anh cứ việc từ chối.

"Tôi nói xong, ánh mắt hung dữ của Thẩm Tri Yến dừng lại trên mặt tôi:"Được, tôi đồng ý với cô."

Phân chia tài sản, những thứ nên đòi thì một chút cũng không thể thiếu.

Ly hôn thành công, cũng chưa phải lúc có thể lơ là.

Trong thời gian một tháng chờ ly hôn chính thức, tôi đều ở nhà, mẹ tôi tự tay chăm sóc tôi ở cữ, bà ấy nói rằng cơ thể tôi cần phải được bồi bổ cho tốt.

Chỉ là rất nhiều lần tôi thấy bà ấy lau nước mắt, hết lần này đến lần khác hỏi:

"Sao Tiểu Thẩm lại là người như vậy?"

Ai mà biết được?

Tôi cũng không ngờ anh ta lại là người như vậy.

Nhưng những chuyện đó đã qua rồi.

Có lẽ đối với mẹ tôi, cuộc hôn nhân này có nhiều điều tiếc nuối, nhưng đối với tôi, rời đi càng sớm càng là một sự giải thoát.

14

Sau một tháng yên bình, tôi đã thuận lợi ly hôn.

Anh ta muốn nhà, vậy tôi lấy tiền. Số tiền tôi nhận được không ít nhưng cũng không nhiều, tổng cộng hơn một triệu tệ.

Hiện tại, dù tâm trạng hay sức khỏe của tôi đều tốt hơn trước rất nhiều.

Tôi bắt đầu tìm việc. Dù vì tuổi tác và việc nghỉ ba năm khiến tôi gặp nhiều khó khăn, nhưng tôi không nản lòng.

Cuối cùng, tôi tìm được một công việc làm nhân viên bán hàng.

Trình độ văn hóa của tôi thấp, nhưng tôi đủ chăm chỉ.

Chỉ chưa đầy ba tháng, tôi đã trở thành nhân viên bán hàng xuất sắc nhất. Cuộc sống ngày càng tốt hơn.

Nghe nói sau khi ly hôn, cuộc sống của Thẩm Tri Yến không có nhiều thay đổi, thậm chí anh ta còn công khai qua lại với người phụ nữ kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!