Qua một khoảng cách không xa không gần, tôi nhìn chằm chằm vào Hàn Lộ.
Ánh mắt ông vừa nghiêm nghị vừa đầy thương cảm, giống như một sự công lý đến muộn.
Tôi nhớ trong một cuốn sách từng đọc, Matsuko, người đã g.i.ế. c người, hỏi linh mục:
"Chúa cũng yêu tôi chứ?"
Linh mục trả lời:
"Đúng vậy, Chúa sẽ tha thứ cho những người không thể được tha thứ. Đó là tình yêu của Chúa."
Nhưng tại sao chứ?
8.
Rời khỏi đồn cảnh sát, tôi bắt taxi đến nhà của Lâm Thành Khê ở trung tâm thành phố.
Người đón tôi là con dâu của ông ta, cũng là giáo viên dạy chính trị của tôi ngày xưa, họ Dương.
Cô ấy nói gia đình đang rối bời vì chuyện này. Hôm cảnh sát đến, cả nhà đều rất sốc. Khi cảnh sát dẫn người đi, họ vẫn chưa kịp hoàn hồn.
Chưa có bằng chứng rõ ràng, không ai tin rằng ông ta lại làm chuyện như vậy.
Danh tiếng của ông ta rất tốt, ai cũng khen ngợi.
Làm giáo viên bao nhiêu năm, nhà ông chất đầy quà tặng của học sinh.
Nhìn kiểu gì cũng không giống người có thể làm ra chuyện như vậy.
Sống cùng ông ta lâu như vậy, không ai trong gia đình nghi ngờ ông ta cả.
Người nào trong nhà có chút tiếng nói, đều đang chạy đôn chạy đáo, tìm cách chứng minh Lâm Thành Khê vô tội.
Em gái ông ta thậm chí còn đến tận sở giáo dục, hy vọng bên đó có thể gây áp lực với cảnh sát, đừng xử lý nhầm và làm oan người tốt. Hãy cho Lâm Thành Khê một lời giải thích rõ ràng.
Sở giáo dục từ chối thẳng thừng.
Thầy Triệu mới nhậm chức nói dứt khoát:
"Chuyện gì cũng có công an nhân dân lo. Cây ngay không sợ c.h.ế. t đứng. Muốn chạy chọt quan hệ, có phải vì trong lòng có tật nên sợ bị điều tra ra không?"
Cô Dương đang mang thai, chỉ có thể ở nhà dưỡng thai. Khi cảnh sát đến tìm hiểu tình hình, cô tình cờ có mặt ở nhà.
Cô ấy gần như kể lại tất cả từ thời còn là học sinh của Lâm Thành Khê, đến khi trở thành con dâu trong gia đình ông, để chứng minh rằng ông thực sự là một giáo viên tận tâm với học trò.
Cô nắm tay cảnh sát, khẩn thiết nói:
"Đồng chí cảnh sát, bao nhiêu năm nay, ngay cả quà học sinh tặng, ông ấy cũng hiếm khi nhận, làm sao có thể làm chuyện như vậy?"
Nhưng cảnh sát nói rất rõ:
Bây giờ, bằng chứng đã chỉ đích danh ông ta.
Những việc đã làm luôn để lại dấu vết.
Nếu không có, thì chỉ có thể do thời gian đã che đậy đi.
Nhưng dù 7 năm đã trôi qua, những dấu vết ấy vẫn không hoàn toàn biến mất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!