Chương 7: (Vô Đề)

Người ta vì sự việc chưa xảy ra đến mức cuối cùng mà phán xét, khinh miệt:

"Cô chỉ bị sờ mó một chút, có gì mà làm quá lên? Ai mà chẳng từng bị lợi dụng chứ?"

"Cô bị sờ một chút đã như phát điên, vậy những người thực sự bị xâm hại chẳng phải đều nên nhảy lầu hết sao?"

Tôi nhắm mắt, cố ép bản thân không nghĩ thêm nữa:

"Đội trưởng Hàn, nếu ông không tin, có thể mời bác sĩ tâm lý tiến hành thôi miên, hoặc nhờ bác sĩ chuyên khoa thần kinh kiểm tra tôi. Tôi không bận tâm."

7.

Sở giáo dục cử người đến để hỏi thăm tiến độ. Người đến là một người đàn ông, khoảng năm, sáu mươi tuổi.

Ông mặc một chiếc áo vest đen bên ngoài áo sơ mi trắng, phối với cà vạt màu xanh lam.

Đây là kiểu trang phục thường thấy trong các siêu thị nhỏ ở huyện.

Đôi giày da đã cũ, nhưng được đánh bóng loáng.

Cũng như chủ nhân của nó, tuy tuổi đã cao nhưng vẫn mang khí chất của một người không từ bỏ khát vọng.

Tôi nhận ra ông ta.

Nếu không có gì bất ngờ, năm nay Lâm Thành Khê vốn có cơ hội thăng chức.

Thăng lên làm việc tại sở giáo dục.

Khi tôi đến nhà ông ta thăm, ông ta đã từng nhắc thoáng qua chuyện này.

Nhưng một vị trí tốt thì ai mà không muốn? Thầy Triệu ở trường thực nghiệm cũng có cơ hội được chuyển lên sở giáo dục.

Vị trí chỉ có một, nhưng ứng viên thì có hai.

Ban đầu, với danh tiếng và trình độ giảng dạy, Lâm Thành Khê vượt trội hơn thầy Triệu, ông ta là người có lợi thế hơn.

Nhưng rồi cảnh sát đã đến nhà Lâm Thành Khê và bắt ông ta đi.

Qua lớp kính, tôi nhìn thấy thầy Triệu đang trò chuyện trong đại sảnh.

Có vẻ như ông ta đã nhận chức.

Hàn Lộ bắt tay thầy Triệu, bày tỏ rằng

"chúng tôi nhất định sẽ tận tâm để sớm làm rõ sự thật."

Thầy Triệu cười vui vẻ, truyền đạt rằng

"sở giáo dục sẽ không can thiệp, mà chỉ phối hợp." Sau đó, ông ta rời đi.

Hàn Lộ quay lại, ngồi trước mặt tôi, tiếp tục cuộc thẩm vấn.

"Vậy cô có nhớ thêm chi tiết nào không? Ví dụ trong căn phòng đó có gì?"

Tôi cầm cốc nước, suy nghĩ một chút rồi đáp:

"Phòng của ông ta khá bừa bộn, cái gì cũng có."

"Trên bàn có đủ loại sách vở, trong ngăn kéo thì lộn xộn, có thuốc, có móc chìa khóa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!