Chương 48: (Vô Đề)

Sáng sớm hôm sau, 《 Viên mãn 》 đúng hạn khởi quay.

Sau khi bạn cùng phòng Tiêu Tương rời khỏi Tạ Lan Sinh có nói chuyện cùng Liễu Diêu, hết thảy vẫn như cũ. Anh hỏi Liễu Diêu đã chuẩn bị tốt chưa, có thể bị ảnh hưởng bởi chuyện ly hôn hay không, Liễu Diêu vẫn kiên định nói: "Tôi chỉ muốn diễn vai này thôi" "Nhất định sẽ cố gắng hết sức" "Biết thiên phú bản thân hữu hạn, nhưng, hy vọng lưu lại được một kiệt tác", Tạ Lan Sinh cũng yên tâm, không để cô phải chịu áp lực quá lớn. Anh còn quyết định sau này sẽ tâm sự nhiều hơn, pha trò giúp cô vui vẻ.

Đạo diễn thực hiện Vu Thiên Tử tổ chức nghi thức khởi quay lại phim trường, phủ lên máy quay tấm lụa đỏ, bày thịt rượu cúng thần linh, còn giăng tấm biểu ngữ lớn "Điện ảnh 《 Viên mãn 》 khởi quay đại cát". Tạ Lan Sinh vốn không muốn làm, cảm thấy có chút hoang đường vô lý, song Vu Thiên Tử lại nói với anh: "Đạo diễn Tạ, toàn đoàn ta có mấy chục người, ngài không thể chỉ không tin, mà còn phải cân nhắc đến niềm tin nữa." Tạ Lan Sinh cảm thấy có lý, còn tự mình đi nói vài câu, để tất cả mọi người ăn no bữa sáng, chuẩn bị khởi công.

Buổi sáng chín giờ, điện ảnh chính thức khởi quay.

"Tài Khoan" "Lang Anh" sau khi quen biết thì dùng thư để tâm sự. Sau khi quen, Lang Anh làm nghiên cứu cần đi công tác một khoảng thời gian, Tài Khoan phát hiện bản thân cực kỳ mong nhớ anh.

"Được rồi, " Quay xong hai cảnh, Tạ Lan Sinh nói, "Chữ Tân Dã có chút khó coi, Vu Thiên Tử đóng thế cảnh đặc tả nhé."  Tạ Lan Sinh đã từng nhìn thấy chữ của Tân Dã vào bốn năm trước, không thể lên hình. Lúc trước anh từng thấy bài hát Vu Thiên Tử chép trong sổ, cảm thấy không tồi, dáng tay hai người cũng có phần tương tự. Đạo diễn biết chụp ảnh, vẽ tranh, rất nhiều người còn viết đẹp nữa.

Vu Thiên Tử: "Ơ?"

Tạ Lan Sinh nói: "Tân Dã sinh ra tại Mỹ."

Vu Thiên Tử tỉnh ngộ: "À! !"

Tân Dã vẫn ngồi ở trước bàn như cũ, lại đột nhiên đưa mắt lên, nói: "Đóng thế... Hẳn là không cần đâu."

Tạ Lan Sinh: "Sao cơ?"

Tân Dã cầm bút máy trong tay, là màu xanh đen, trên giấy viết lời thoại Lang Anh gửi cho Tài Khoan trong kịch bản: [ Tài Khoan, đêm qua... ]

Tạ Lan Sinh vừa thấy, liền ngây người.

Chữ viết tay của Tân Dã hoàn toàn bất đồng so với bốn năm trước!

Bút lực mạnh mẽ, từng chữ thể hiện con người, tuy rằng có chút viết tháu ngỗ ngược, nhưng lại có chút rồng bay phượng múa.

"Ơ, " Tạ Lan Sinh hỏi, "Cậu luyện viết chữ ở Mỹ à? Tập theo bảng chữ mẫu? Theo Bàng Trung Hoa* phải không?"

*Bàng Trung Hoa () nhà thư pháp, nhà giáo dục và nhà thơ nổi tiếng người Trung Quốc. Người tiên phong chính của thư pháp bút cứng Trung Quốc đương đại.

Ngòi bút trong tay Tân Dã thoáng ngừng: "Không phải cố ý luyện đâu."

"? ? ?" Không cố ý luyện mà có thể viết thành như vậy sao?

Trên trường quay không nên tán chuyện nhiều, Tạ Lan Sinh cũng không hỏi lại, ngẩng đầu nhìn đạo diễn thực hiện Vu Thiên Tử cùng quay phim Kỳ Dũng, cười: "Đại ảnh đế Tân nhiều bản lĩnh ghê, có tiến bộ rồi, cậu ấy sẽ tự mình diễn cảnh đặc tả "Viết thư"."

Đạo diễn thực hiện ra dấu "OK".

Cảnh này là "Lang Anh viết thư", Tạ Lan Sinh liền trở về vị trí đạo diễn, nói: "Toàn trường im lặng! Cảnh 18 đoạn 1A, một hai ba, bắt đầu."

Vì thế Tân Dã bắt đầu viết chữ.

Máy quay đối diện tay y. Cảnh viết thư luôn là đặc tả, cùng lắm thì thêm phối xa gần, nhưng Tạ Lan Sinh dùng máy quay đầu dò —— càng gần chủ thể thì càng thân thiết, hiệu quả thị giác cũng sẽ càng mạnh.

Khiến cho Tạ Lan Sinh ngạc nhiên chính là, Tân Dã hóa thân nam hai Lang Anh, sau khi viết một chữ "Tài" tựa như cảm thấy không đủ hoàn mỹ, không đủ đẹp, liền xé tờ thứ nhất bỏ sang một bên, một lần nữa viết "Tài" ở tờ thứ hai. Trước khi hạ bút y dừng một chút, vuốt phẳng lại tờ bản thảo bỏ đi lúc trước, ước chừng luyện mấy lần mới trịnh trọng đặt bút lần hai.

Mà Tạ Lan Sinh càng không ngờ rằng, mấy chữ "Tài" y luyện tập thật sự là cái sau đẹp hơn cái trước, về mặt chi tiết không chê vào đâu được!

Viết xong chữ thứ ba, "Lang Anh" tựa hồ lại cảm thấy viết không được ổn lắm, không chút do dự đổi giấy mới. Rồi sau đó, mỗi lần viết xong một câu, tay Tân Dã đều ngừng lại, tựa như đang cẩn thận suy xét, nghiền ngẫm, cuối cùng xác định từ ngữ, mà không phải điên cuồng viết theo kịch bản như những diễn viên khác.

Mà mỗi một lần, Lang Anh chỉ cần cảm thấy không hài lòng —— có chữ nào viết sai, chữ nào viết xấu, câu nào sai ngữ pháp, câu nào không bay bổng, Tân Dã đều lựa chọn viết lại, lặp đi lặp lại ước chừng làm năm sáu lần như vậy. Trước khi kết thúc cảnh quay, y thậm chí còn viết một bản thảo, đặt ở một bên, ý chỉ Lang Anh sau đó thậm chí còn viết nháp trước rồi mới chép lại. Bên trên bản nháp có gạch xóa, có cái dấu vết chỉnh sửa.

Mấy cảnh này dài hơn so với dự tính, để cho Tạ Lan Sinh có được tư liệu dựng phim phong phú khổng lồ. Tạ Lan Sinh có thể tùy ý chọn một đoạn "Viết thư" tốt nhất.

Tạ Lan Sinh cảm thấy, Tân Dã thật sự quá lợi hại, một cảnh đặc tả viết thư có thể diễn ra được loại tình cảm này —— Lang Anh Tài Khoan vừa mới quen biết, Lang Anh lo được lo mất, như đi trên băng mỏng, luôn muốn thể hiện một bản thân hoàn mỹ nhất với đối phương, ngay cả từng câu từng lời cũng cần đẹp đẽ nhất. Từng lần viết, từng lần bỏ, một phong thư trăm nghìn mối suy tư.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!