Giữa trưa, Tạ Lan Sinh tìm quay phim muốn thảo luận vấn đề kỹ thuật, nhưng mà tìm tới tìm lui trong ngoài cũng không thấy bóng dáng người đâu.
"Lạ ghê ..." Tạ Lan Sinh thấy âm thanh Sầm Thần đang lắc lư đi tới đi lui, hỏi, "Sầm Thần, quay phim của chúng ta đâu? Bạn cùng phòng Lam Điền của cậu đó? Mấy ngày rồi cũng chưa thấy hắn."
"A, " Sầm Thần nói, "Hắn còn có việc ở nơi khác nữa, hai ba ngày mới lại đây một chuyến. Có điều yên tâm, Lam Điền nói, ngày khởi quay khẳng định sẽ có mặt." Lam Điền mang theo máy móc ra ngoài bạn cùng phòng đương nhiên là biết, nhưng Sầm Thần khẳng định sẽ không chủ động mách lẻo với Tạ Lan Sinh. Huống hồ bây giờ còn chưa khởi quay, đây cũng không phải đại sự gì, Lam Điền biết rất rõ điều này.
Ấn đường Tạ Lan Sinh nhíu lại, nói: "Nhưng hôm mùng 5 Lam Điền còn nói hai tuần này rảnh rỗi, có thể trực tiếp nhập đoàn mà."
"Ừ, đúng." Sầm Thần trả lời, "Hôm đó nói ngày 21 khởi quay, Lam Điền tính ra còn hai tuần nữa, liền nhận chút việc riêng, nhập đoàn rồi lại chuồn ra ngoài làm. Cậu chủ yếu trò chuyện cùng diễn viên chính, đội sản xuất bọn tớ đều rất nhàn, hai ba ngày qua hỏi một câu có việc gì không là được, cùng lắm nói hết một tiếng. Lam Điền hẳn là thấy diễn viên Sử Nghiêm cũng chưa đến, cảm thấy bản thân cũng không cần có mặt sớm như vậy."
Chỉ cần có người được cho phép vắng mặt, vậy mình cũng có thể làm thế, cũng là tâm lý vô cùng bình thường.
Tạ Lan Sinh hỏi: "Lam Điền đi quay quảng cáo sao?" Quay phim đi quay MV quảng cáo là chuyện rất phổ biến.
"Hình như không phải." Sầm Thần nhớ lại, "Tớ cảm giác là quay điện ảnh."
Tạ Lan Sinh sửng sốt một hồi, mới hỏi: "Phim quái gì mà hai tuần liền quay xong vậy?" Anh quay phim cũng tính là tương đối nhanh, mà ít nhất phải sáu tuần.
"Ơ, " Sầm Thần trước nay có chút đơn giản, bộc trực, không nghĩ quá nhiều, chỉ nói, "Hắn nói khởi quay nhất định sẽ về, thì chắc là làm được thôi. Có thể là phim điện ảnh ngắn, 20 phút đến 40 phút."
"..." Tạ Lan Sinh chẳng buồn nói nữa, xoay người đi ra ngoài, về phòng mình dùng điện thoại khách sạn gửi tin nhắn đến BP của Lam Điền, để Lam Điền lập tức điện thoại lại.
Cũng không quá lâu Lam Điền liền gọi điện thoại lại.
Hắn hỏi: "Đạo diễn Tạ, ngài tìm tôi à?"
"Lam Điền, " Tạ Lan Sinh hỏi, "Cậu hiện tại đang quay phim sao?"
"À, vâng, " Lam Điền vốn cũng tính toán Tạ Lan Sinh có hỏi thì nói thật, Tạ Lan Sinh không hỏi thì thôi luôn, "Tôi dùng thời gian trống để nhận chút việc riêng, yên tâm, ngày 21 tháng 10 khẳng định làm xong."
"... Ừ." Đây đích xác không phải chuyện lớn, thời gian nhập đoàn là do đội ngũ sản xuất tự mình ấn định thu xếp, người rảnh thì đến sớm một chút, không rảnh thì đến muộn một chút, cũng rất bình thường. Nhưng Tạ Lan Sinh cực kỳ để tâm đến một chuyện khác, anh hỏi, "Bộ phim này là vừa nhận sao? Hôm mùng 5 cậu từng nói hai tuần này chưa có việc gì.
Hơn nữa, mùng 1 mùng 2 mùng 3 tháng 10 chúng ta còn mở cuộc họp nữa."
"Ừ, đúng thế, nói xong mới được mời đi mà. Quay phim nguyên bản của đoàn kia trên đường đi bị tai nạn, phải nhập viện, trớ trêu nhỉ?" Lam Điền hoàn toàn không nghi ngờ gì, nói, "Bởi vì ngài nói ngày 21 khởi quay, tôi thấy thời gian cũng còn đủ dùng, nên liền nhận, kiếm tiền tiêu vặt."
Tạ Lan Sinh hỏi: "Hai tuần có thề quay xong không? Cả một bộ điện ảnh đó?"
Lam Điền cho rằng Tạ Lan Sinh lo lắng mình để lỡ tiến độ, lập tức nói: "Yên tâm yên tâm, tuyệt đối quay xong!"
"Vì sao thế?" Tạ Lan Sinh truy vấn, "Cậu xác định hai tuần có thể quay xong một bộ điện ảnh ư?"
"Dùng một chút thủ đoạn nhỏ thôi."
"Thủ đoạn gì vậy?"
"Hầy, " Thấy Tạ Lan Sinh hoàn toàn không tin, cũng biết Tạ Lan Sinh cũng không dễ lừa, Lam Điền đành phải nói thật, "Đạo diễn kia là người mới, không giống đạo diễn Tạ ngài đâu. Cậu ta không tự tin, lại không có chủ ý, luôn hỏi tôi phải quay như thế nào, cảm thấy tôi có chút danh tiếng. Vậy được dịp, tôi bỏ ngoại cảnh đi, đổi thành nội cảnh, hoặc là đổi thành màn xanh, chuyển hậu kỳ, như vậy không phải đơn giản hơn sao. Tôi sẽ để đoàn phim khởi quay luôn, chỉ đạo đạo diễn mỗi ngày quay cái gì.
Yên tâm, hai tuần khẳng định quay xong, sẽ không chậm trễ tiến độ của 《 Viên mãn 》 đâu."
"..." Tạ Lan Sinh nói, "Đã hiểu, các cậu quay đi."
Buông điện thoại, Tạ Lan Sinh ngồi xuống bên giường, ngơ ngác nghĩ, lưỡng lự không nguôi, cả người nóng vội.
Lam Điền là quay phim của bộ phim thứ hai năm 1992 của anh, kỹ thuật rất tốt, Tạ Lan Sinh cũng cực kỳ yên tâm, bọn họ có kỷ niệm tốt đẹp. Cũng bởi vì phần tín nhiệm này Tạ Lan Sinh mới mời hắn đến quay bộ phim 《 Viên mãn 》 quan trọng, dùng để tiến đánh "Big 3" này.
Nhưng mà, Tạ Lan Sinh rất đau lòng nghĩ, hắn thay đổi rồi.
Sau năm 1995 công ty tư nhân rải tiền mặt để quay phim, cả một đống tiền lớn, đã làm hắn thay đổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!