Tân Dã đang treo áo sơmi, thấy Tạ Lan Sinh không có động tĩnh gì, dưới tay thoáng ngừng, liếc mắt qua.
Tạ Lan Sinh lại nhẹ nhàng đặt bình đào vàng lại trên bàn, xoay người mặt hướng về phía Tân Dã, không lên tiếng.
Tân Dã sải bước tiến lại, ngón tay đặt trên miệng bình thủy tinh, ngón trỏ ngón áp út gõ theo nhịp điệu, rũ mắt nhìn, dùng âm gió nở nụ cười: "Cái bình này là thứ duy nhất anh tặng tôi, không tính chuyện công việc." Tính cách y thẳng thắn cứng cỏi, chẳng buồn che giấu hay trốn tránh.
"..." Tạ Lan Sinh bình thường rất dẻo miệng, lúc này lại lúng ta lúng túng chẳng cất nổi lời, sau một lúc lâu mới nói câu, "Xin lỗi."
Tân Dã nhướn mi, thu hồi ngón tay đút vào túi quần, hỏi: "Xin lỗi cái gì chứ?"
Tạ Lan Sinh cũng không biết bản thân là đang xin lỗi cái gì. Tân Dã thích anh, anh không thể kiểm soát. Tình yêu này tám chín phần mười sẽ không có được kết quả tốt, anh cũng chỉ có thể xin lỗi...
Tạ Lan Sinh cũng thành thật nói: "Lúc trước nếu tôi không miễn cưỡng kéo cậu tham gia 《 Gốc rễ 》 diễn Vương Phúc Sinh, thì hẳn cậu sẽ rất tốt."
Tân Dã nói: "Không cảm thấy thế."
"Hả?"
Tân Dã nói: "Có thể yêu sâu đậm một người, là hạnh phúc, không phải bất hạnh."
"... A."
Là như vậy sao.
Bởi vì vừa rồi đi vội vàng, cổ áo Tạ Lan Sinh bị gập lại. Tân Dã nhìn thấy, vươn tay ra, giúp Tạ Lan Sinh cẩn thận sửa sang lại, nói: "Lôi thôi quá đấy."
Ngón tay người kia chạm vào cổ cách lớp áo sơmi, thoáng chốc, Tạ Lan Sinh liền cảm thấy một dòng điện "Vụt" một cái chạy khắp toàn thân.
Tân Dã nâng mắt, nhìn kỹ phần cổ trắng trẻo của Tạ Lan Sinh, "Phì" cười, nói: "Da gà nổi hết lên rồi này."
"..." Bị nói như vậy, da gà càng nổi rõ ràng hơn.
Anh đẩy Tân Dã ra, vỗ vỗ cổ áo, phát hiện đã được chỉnh trang tốt rồi, nhân tiện nói: "Tân Dã, tối nay mọi người sẽ tụ tập."
"Được."
"Đến lúc đó tiểu Lục sẽ gọi cậu nhé."
"Ừ."
Tạ Lan Sinh đi ra khỏi phòng, cảm giác nội tâm phức tạp, cũng không nói nổi bản thân là hối hận hay may mắn vì đã thấy "Cốc nước quái dị" kia nữa.
Buổi tối, mười người trong đoàn tụ tập dùng bữa tại "Dadi Western". Giá cả Dadi Western không thấp, cũng là nhà hàng đồ Tây lâu đời, khách hàng chủ yếu ăn món Nga, được người gọi là "Moscow nhỏ giữa lòng thành phố".
Tạ Lan Sinh nghe nhân viên cửa hàng đề cử điểm mấy món thương hiệu, như là xúc xích chân giò hun khói, cá cam sốt sữa, bò hầm niêu, gà cuộn bơ, lợn chiên xù. Mấy món mang lên hương thơm bốn phía, món nào cũng rất nhiều.
Mọi người vốn không quá quen, trò chuyện một hồi liền trở nên thân thuộc. Tất cả mọi người thích nhìn trộm Tân Dã, bởi vì người này dù ít nói nhưng khí thế lại rất hơn người.
Tiểu Hồng tiểu Lục nói rất nhiều, kể nhiều về những chuyện thú vị khi Tạ Lan Sinh quay mấy bộ lúc trước, thu hẹp khoảng cách. Tân Dã chỉ ngồi nghe một bên, không ngừng gom góp cuộc sống của Tạ Lan Sinh trong những năm mình không ở bên.
Bất tri bất giác đã tới mười giờ, bát đĩa trên bàn cũng đã trống không. Cuối cùng, quay phim của 《 Viên mãn 》 móc cameras ra, nói: "Được rồi, phải thanh toán thôi, người ta sắp đóng cửa rồi! Buổi đầu tụ tập, chúng ta lưu lại vài tấm ảnh đi!" Tạ Lan Sinh cùng đạo diễn thực hiện còn có trợ lý tiểu Hồng tiểu Lục đều đồng ý.
Vì thế trước tiên bọn họ nhờ nhân viên phục vụ nhà hàng chụp ảnh chung, tiếp theo, vài người có phần hoạt bát lại bắt đầu chụp riêng với người khác. Ví dụ như tiểu Hồng, chụp với tiểu Lục, với Tạ Lan Sinh, với đạo diễn thực hiện, với Hoa Quốc Quang, với Tân Dã, với Liễu Diêu... Liên miên không ngừng.
Một đám người náo loạn, mà hai người Tân Dã cùng Liễu Diêu làm "Nhân vật chính" đương nhiên được đặc biệt chú ý —— hai người đó chính là ngôi sao.
Náo loạn một hồi, ngay cả quay phim cũng bị cuốn hút, nhìn một vòng, đưa cameras cho Tạ Lan Sinh cũng biết chụp ảnh, để Tạ Lan Sinh chụp chung cho hắn với Tân Dã. Tạ Lan Sinh hiển nhiên đồng ý. Anh học đạo diễn, kỹ thuật chụp ảnh khẳng định cũng đạt chuẩn.
Sau khi Tạ Lan Sinh chụp xong, quay phim lại thuận tay đưa cameras cho Tân Dã bên cạnh, nói: "Nào nào, Đại ảnh đế Tân, chụp cho tôi với đạo diễn Tạ một tấm đi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!