Từ 1992 đến 1994, điện ảnh Tạ Lan Sinh quay cũng đã trải qua sóng gió thăng trầm.
Năm 1992, từ sau mùa xuân "Nam tuần", Bill của Văn hoá phục hưng quốc tế bán được một bản quyền 《 Gốc rễ 》. Một công ty tại Paris nước Pháp dùng 10 vạn bảng Anh mua lại, Văn hoá phục hưng dựa theo hợp đồng thu 20% phí đại lý. Tạ Lan Sinh nghĩ, cho dù không có phần "Thỏa thuận tiêu thụ đảm bảo" kia của Tân Dã, Bill có lẽ cũng vẫn bán được, cảm thấy bản thân tựa hồ thiếu nợ người kia ít hơn một chút.
Đầu năm nay ngoại tệ quản lý chặt, "Giá chính phủ" "Giá thị trường" không khớp nhau, chia hai đường, Tạ Lan Sinh chuyển phần bảng Anh cho mấy gia đình di dân, cha mẹ đối phương liền chuyển số RMB tương ứng đến tài khoản của Lan Sinh.
Sau khi Nhật Bản, Pháp thanh toán, Tạ Lan Sinh có 21 vạn đôla, khi đó tỷ giá hối đoái bảng Anh với đôla vẫn dừng ở mức 1:2. Tạ Lan Sinh hoàn lại 20 vạn tiền vốn cho nhà đầu tư trước, lại dựa theo thỏa thuận ban đầu trả cho đối phương một nửa "Lợi nhuận", cũng chính là 45 vạn, bản thân giữ một nửa còn lại dùng để quay bộ điện ảnh kế tiếp. Sau khi phân chia xong xuôi, Tạ Lan Sinh trực tiếp chuyển tiền còn nợ Tân Dã vào thẻ visa, lại nhờ Kỳ Dũng nói giúp một tiếng.
Kỳ Dũng sau một lúc kinh hoàng, hỏi "Hai người các cậu chia tay rồi à", làm cho Tạ Lan Sinh vô cùng không hiểu, ấp úng cho qua.
Cùng năm, Tạ Lan Sinh lại bất chấp lệnh cấm quay 《 Biển mỹ lệ 》. Âm thanh vẫn là Sầm Thần —— cậu đã sớm từ chức khỏi Tây Ảnh. Cục Điện ảnh cũng chẳng quản được đến cậu, quay phim là người quay quảng cáo, mà diễn viên chính lại là người Đài Loan đến Hongkong tìm kiếm phát triển. Sau khi 《 Gốc rễ 》giành giải tại Torino tài nguyên của Tạ Lan Sinh được mở rộng, nhận được không ít số điện thoại của phóng viên Hongkong bên kia.
Tiểu Hồng tiểu Lục vẫn là trợ lý, cũng không care Cục Điện ảnh.
《 Biển mỹ lệ 》 được đề cử đến LHP Cannes vào năm 1993, khiến Tạ Lan Sinh vô cùng khiếp sợ. Nó cuối cùng cũng không giành được giải, lại tiêu sạch tiền bản quyền Tạ Lan Sinh bán lúc trước, song đồng thời cũng bán được sang ba khu Mỹ, Anh, Nhật Bản, kiếm được ước chừng 45 vạn đôla. Trong đó bản quyền Mỹ là 20 vạn đôla, bản quyền Anh là 10 vạn bảng Anh, bản quyền Nhật Bản là 10 vạn đôla.
Thời điểm đó nhân dân tệ cũng bắt đầu bị sụt giá trên diện rộng, 45 vạn đôla ước chừng tương đương 400 vạn RMB, hầu bao của Tạ Lan Sinh phình lên, dù cho tiền vốn vẫn không đủ để về nước.
Tạ Lan Sinh do không có hộ chiếu chẳng thể tham gia lễ trao giải. Hơn nữa, bởi vì lần thứ hai không nghe lời, lệnh cấm 8 năm của Tạ Lan Sinh lại bị kéo dài, đến tận cuối năm 2001, có điều anh cũng chẳng để tâm.
Tháng 6 năm 1993 đến tháng 6 năm 1994, Tạ Lan Sinh tự thấy bản thân "Cực kỳ giàu có" quay liền hai bộ phim, một tên 《 Triền núi 》, một tên 《 Trắng đen 》.
Bản thân anh lại thích 《 Triền núi 》 hơn, cảm thấy khi mình quay 《 Triền núi 》 trạng thái mọi phương diện đều tốt, mà tại bộ 《 Trắng đen 》 kia lại lộ ra một chút mệt mỏi.
Nữ chính bộ phim này là người câm điếc, vô cùng xinh đẹp, mà chồng nàng lại có bệnh tâm thần. Nam chính "Tôi" trong phim ái mộ nàng câm, cũng không hiểu vì sao "Nàng tiên" của hắn lại cưới chồng nàng. Sau này hắn mới nghe nói, nàng câm vốn là người tỉnh khác, bị "Lừa" đến chốn này, nàng cũng không phải trời sinh câm điếc, là bị cha mẹ chồng dùng thuốc hãm hại.
Nàng không biết viết chữ, nếu không thể nói chuyện, cả đời liền bị nhốt ở đây, mà những người khác tại chốn quê này đều ủng hộ cặp cha mẹ chồng kia, nam chính "Tôi" vô cùng do dự. Một lần, khi người chồng kia "Phát bệnh", "Tôi" thật sự không nhịn nổi k*ch th*ch, liền đẩy đối phương ra, ngày hôm sau mới thình lình phát hiện đối phương thế mà đã ngã chết. Sau khi chồng qua đời, nữ chính tiếp tục bị giam ở đây, nuôi nấng con gái. "Tôi" mong muốn giúp nàng chạy trốn, song lại không dám, bởi vì ngày đó cha mẹ chồng nàng câm đã chứng kiến hắn đẩy chết người, vì không muốn dẫn cảnh sát đến mới lựa chọn giải quyết riêng. Kết cục, "Tôi" quá đắm say nàng câm, vẫn là chạy tới thị trấn báo cảnh sát, lại còn tự thú, một loạt xe cảnh sát liền tiến về quê, cũng mang "Nàng câm" đi. Phương thức yêu của nam chính "Tôi" không phải là chiếm hữu, mà là giúp nàng tự do. Cuối cùng, đối mặt này hết thảy, nàng câm "Nói với" cảnh sát, lúc đó chồng nàng kỳ thật chưa chết, là nàng ôm lấy đầu gã mạnh mẽ đập vào góc bàn, thế nên mới chết. Nàng câm điềm tĩnh đi vào nhà tù không có tự do nhất, nhưng đối với nàng mà nói, lại là phương trời tự do.
Mà sở dĩ đặt tên 《 Triền núi 》, là bởi vì, câu chuyện này phát sinh tron một thôn làng nhỏ trên sườn núi. Cuối phim nhựa, trước khi bị cảnh sát đưa đi, nàng câm nhìn những thôn dân sớm đã chết lặng, chạy lên sườn núi, nhìn khóa vào thôn làng giống như muôn thôn làng khác, muốn thức tỉnh mà chẳng thế được.
Xuất phát từ sự thiên vị đối với nó, Tạ Lan Sinh dùng nó để dự thi.
Song anh hoàn toàn không ngờ, Ban tổ chức liên hoan phim vừa mới thay đổi chủ tịch tuyển cử phim thế nhưng cho rằng phân đoạn "Cảnh sát" cứu nàng câm ra cuối cùng tựa hồ đang tuyên truyền cho chính phủ, hy vọng Lan Sinh có thể sửa lại. Tốt nhất đừng để "Cảnh sát" xuất hiện, thậm chí có thể trực tiếp đổi thành 《 Trắng đen 》 tham gia tranh giải chính.
Tạ Lan Sinh thật sự ngẩn ngơ.
Anh cố gắng giải thích với đối phương, đây là một câu chuyện có thật, trong câu chuyện đó, cô gái câm thật sự là được cảnh sát địa phương đưa đi.
Nhưng mà đối phương mềm cứng không ăn, cứ cho rằng có tuyên truyền chính trị.
Tạ Lan Sinh vô cùng thất vọng, hai bên cuối cùng thành tranh cãi, Tạ Lan Sinh hỏi: "Nếu cuối một bộ điện ảnh Mỹ cũng xuất hiện cảnh sát, ngài cũng cho rằng không OK sao? Nếu cuối một bộ điện ảnh Mỹ xuất hiện quan toà, có phải cũng không được phải không? Trung Quốc thì có khác gì? Ngài không phải có thành kiến đấy chứ?"
Hai bên tranh qua cãi lại, đối phương cuối cùng chốt lại: "Nếu không thể đổi thành 《 Trắng đen 》, vậy năm nay dứt khoát khỏi tham dự nữa."
Tạ Lan Sinh cũng tức giận, nói: "Không đi thì không đi!"
Ngừng một chút, lại nói: "Ngài có thành kiến, mấy năm ngài làm chủ tịch tuyển phim tôi cũng sẽ không tham gia nữa! Tạm biệt! !"
Hừ!
Tạ Lan Sinh biết, tuy ban tuyển lựa phim của LHP Cannes gồm 10 người, trong đó 5 người xem phim nước ngoài. Cuối cùng chủ tịch liên hoan phim, chủ tịch tuyển lựa phim, một đạo diễn, một phóng viên, một người trong cộng đồng yêu thích điện ảnh quyết định danh sách đề cử. Nhưng trên thực tế, chủ tịch hoặc là chủ tịch tuyển chọn phim thường xuyên đích thân quyết định hết thảy, một người ở nhà xem là xong. Bọn họ thật sự không thích 《 Triền núi 》, vậy thì bỏ đi.
Buông điện thoại, Tạ Lan Sinh cũng cảm thấy quá mệt mỏi.
Anh sợ bản thân thỏa hiệp quá nhiều, góc cạnh sẽ bị mài mòn.
Anh từng nghe nói, liên hoan phim có khuynh hướng chính trị, 《 Triền núi 》 đã chứng minh đây là sự thật. Cẩn thận ngẫm lại, quỹ của LHP Cannes lấy điện ảnh truyền hình quốc gia Pháp làm trung tâm, chính quyền Provence cùng chính quyền Cannes đảm nhiệm. Tài chính của LHP Venice thì từ Bộ văn hóa Italy, mà LHP Berlin thì từ Bộ văn hóa chính quyền liên bang, kỳ thật đều là "Thân ai nấy lo". Tuy rằng, chủ tịch tuyển phim năm nay tựa hồ đặc biệt... Càng nát bét.
Chủ tịch mấy liên hoan phim này một năm thay một lần, chủ tịch tuyển phim thì lại làm mấy năm liền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!