Tim Tạ Lan Sinh chợt siết chặt.
Rất nhiều hình ảnh dồn dập kéo đến.
Tại tầng VIP Grand Hotel Bắc Kinh, Tân Dã đẩy tấm thẻ tới, khi anh hỏi mật khẩu liền như cười như không, nói: "Sinh nhật của anh."
Trên máy bay đến Torino, y đặt tay lên ghế trước, để đầu anh dựa vào vai mấy tiếng không nhúc nhích.
Trước hội trường liên hoan phim, Tân Dã không đếm xỉa đến thể diện "Ảnh đế", cùng anh dán quảng cáo trên cây to hai bên dường.
Trong buổi thẩm định phim tại liên hoan phim, y khoác tay lên chỗ dựa lưng, để cho anh ngủ trước một hồi, còn y sẽ hỗ trợ ngồi xem.
Tại cửa hàng trang phục phố Roma, Tân Dã ngồi xổm trước gương lớn, sửa sang lại gấu quần, còn thắt cà vạt cho anh.
Rồi ở quán cafe tên Passion, y giương thương múa kiếm cùng với Bill, cuối cùng giành được "Thỏa thuận tiêu thụ 20 vạn bảng Anh" quý giá.
Bên bờ sông Po trong trời tuyết, Tân Dã thu tán ô đi cùng anh, dưới chân núi tuyết nguy nga một đường nói chuyện phiếm đến phủ trắng đầu.
Trong bảo tàng điện ảnh Italy, y lau đi dòng lệ của anh, nói với anh rằng "Sẽ có một người, yêu anh, quý trọng anh, tôn trọng anh."
Tại tiệm chocolate giải vàng, Tân Dã bất chợt lấy ngón tay lướt qua môi anh, cùng nhau thưởng thức vị ngọt đẳng cấp.
Tại sân bay khi về nước, y mua Baci "Quốc bảo", nói từ này trong tiếng Italy mang nghĩa "Những nụ hôn sâu"... .
Từng màn tựa đèn kéo quân, Tạ Lan Sinh đã hoàn toàn hiểu rõ.
Bản thân thế nhưng ngốc nghếch đến thế. Hơn nữa, giả như Tân Dã không nói thẳng thì anh cũng vĩnh viễn không rõ.
Anh chưa từng nghĩ tới.
Đồng tính luyến ái, quá xa xôi rồi.
Những người này, hẳn phải ở trong điện ảnh, ở trong tiểu thuyết, ở trong công viên, nhà vệ sinh công cộng, thậm chí là trong Cục cảnh sát. Bọn họ có thể như âm hồn xuất hiện tại hết thảy tình cảnh, ngoại trừ đứng trước mặt nhẹ nhàng mà nói yêu anh.
Mà ngay khi phát sinh sự "Không nên" này, Tạ Lan Sinh lại chẳng hề chán ghét. Anh là một người làm nghệ thuật, trong xương tủy có sự phản nghịch bất kham, hồi năm nhất đại học, anh cũng từng hút thuốc uống rượu nhuộm tóc xăm mình. Anh biết, trong nghệ thuật, hết thảy "Vĩ đại" đều bắt đầu từ sự phá bỏ, bọn họ theo đuổi sự độc lập cùng tự do không kiềm hãm của linh hồn nhân loại.
Hơn nữa, không thể không nói, câu nói "Bọn họ chỉ là vừa vặn yêu một linh hồn cùng chung giới tính mà thôi" của Tân Dã đúng là đã khiến anh xúc động thật sâu. Làm nghệ thuật, tất cả đều khát vọng vùng khỏi thể xác, theo đuổi vĩnh hằng, cũng bởi vì nguyên nhân này mà trong lịch sử có không biết bao nhiêu nhà nghệ thuật lựa chọn tự sát —— thân thể chỉ là một cái vỏ, nó có tính là thứ gì đâu.
Tạ Lan Sinh nghĩ, Tân Dã kỳ thật rất thấu hiểu anh, cho nên, Tân Dã lựa chọn hẹn anh ra để nói thẳng. Tân Dã biết, chờ anh chủ động nảy sinh "Tình yêu" với y là chuyện không thực tế, bởi vậy, y đã trút hết tâm tư. Còn anh thì sao, làm một nhà làm phim trời sinh phản nghịch sẽ không chán ghét, mà khi biết được tình cảm của y, sẽ cảm tạ nó, xem y như một người tiềm năng.
Sẽ cẩn thận suy xét tại từng đoạn thời gian xem mối quan hệ này nên đi từ đâu đến đâu, chứ không ngốc nghếch ngu ngơ mà xem đối phương như bạn bè từ đầu chí cuối.
Tân Dã nghĩ không sai. Nếu không phải vào lúc này, tại địa điểm này, Tạ Lan Sinh cũng cho rằng bản thân sẽ không lập tức chặn đường, sẽ không nói "Tôi chỉ có thể thích phụ nữ, tuyệt đối không có khả năng thích đàn ông" —— x*c th*t thì có làm sao? Còn bản năng thì thế nào? Dẫu cho, Tạ Lan Sinh vẫn luôn cho rằng các cô gái vô cùng đáng yêu, xinh đẹp hơn, tinh tế hơn, nhạy cảm hơn, lại càng mong manh hơn.
Thì khả năng lựa chọn "Nữ giới" của anh đến 99. 9%, mà khả năng lựa chọn "Nam giới" sẽ là 0. 1%, cũng không có trở ngại gì cả. Anh cũng chẳng hoàn toàn loại bỏ khả năng yêu đương cùng đàn ông.
Chỉ là hiện tại... Vương Tiên Tiến nói Tân Dã bị "Cấm" ít nhất hai năm, nhiều nhất bốn năm, rất có khả năng là bốn năm.
Tân Dã không thể phát triển ở đây nữa —— Y phê phán chế độ tại Hongkong, phía chính phủ khẳng định không cần y nữa. Điện ảnh chính quy có xưởng sản xuất, điện ảnh phi chính quy... Chỉ có anh.
Để Tân Dã trong bốn năm tương lai chỉ làm điện ảnh với anh sao, chỉ vì anh có 0. 1% khả năng sẽ yêu y ư? Thật quá nực cười! ! ! Tân Dã là ảnh đế "Big 3", vinh quang tột đỉnh bên người, bộ phim "Thần bài" nửa năm trước lại đứng hạng nhất phòng vé toàn HongKong, chỉ làm điện ảnh với anh thì y còn có thể phát triển gì nữa? Làm một đạo diễn mới, bản thân anh cũng không quá chắc chắn vận mệnh bộ phim kế tiếp sẽ như thế nào!
Lui một vạn bước, cho dù thành công được đề cử so tài, bán được bản quyền, thì cũng là điện ảnh thị phần thiểu số, có được bao người đến xem một bộ phim tiếng Hoa chiếu tại rạp nghệ thuật nước ngoài đây? ! Tân Dã hẳn phải được chú ý, y phải được tỏa sáng, phải đi đến đỉnh kim tự tháp của diễn viên người Hoa. Huống chi, diễn viên không giống quay phim, thu âm, nhất định phải lựa chọn vai diễn, Tân Dã có thể chọn kịch bản phù hợp nhất trên toàn thế giới, bao gồm cả Mỹ, Châu Âu, Hongkong, Đài Loan, đắp nặn càng nhiều vai diễn kinh điển, chứ không phải chỉ quay cho mình anh —— bao nhiêu diễn viên mấy năm liền mới diễn được một vai hay. Lại nói, bộ phim kế tiếp của anh lại không cần Tân Dã diễn nam chính.
Tân Dã vứt bỏ hết thảy tương lai, chỉ vì 0. 1% khả năng "Yêu nhau" sao? Đây là bố thí ư?
Tạ Lan Sinh cảm thấy, Tân Dã dù sao mới chỉ 21 tuổi, vừa mới tốt nghiệp Harvard nửa năm, thành thạo trong chuyên ngành, "Làm thêm" cũng tài hoa hơn người, trong chuyện tình cảm lại vẫn mang theo sự liều lĩnh cùng bạo dạn, không đếm xỉa điều gì. Y chỉ suy xét đến tình yêu, người yêu, hoặc là còn có một chút bên ngoài nữa, ví như nhiệt huyết, ví như cải cách, chẳng chút cân nhắc đến bản thân mình.
Song Tạ Lan Sinh không chấp nhận nổi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!