Chương 34: (Vô Đề)

Đi ra khỏi cổng lớn Cục Điện ảnh, Tạ Lan Sinh gặp được đạo diễn Lý Hiền ở một đầu đường (chương 2).

Đạo diễn Lý Hiền là đạo diễn quay《 Tài vận hanh thông 》 lúc Tạ Lan Sinh còn ở Tiêu Tương, rất chịu khó chỉ dạy cũng như vô cùng nhẫn nại với Tạ Lan Sinh. Có điều, Tạ Lan Sinh cảm thấy phong cách của bản thân bất đồng với Lý Hiền, trước một bộ sau một bộ, cũng chưa từng làm theo chỉ dạy. Lý Hiền nói anh quá tàn nhẫn, trực diện, mà anh thì muốn đối diện chân thực, trực diện nhân tính, tiếp nhận hết thảy thiện ác.

Đạo diễn Lý Hiền đột nhiên xuất hiện khiến Tạ Lan Sinh rất vui vẻ, hô: "Đạo diễn Lý đạo diễn Lý! ! !"

Lý Hiền quay đầu lại, cũng bất ngờ: "Lan Sinh?"

"Đúng vậy, là tôi này!" Tạ Lan Sinh đến trước mặt đối phương nở một nụ cười ngốc nghếch thật tươi, "Đạo diễn Lý, ngài cũng đến Cục Điện ảnh sao ạ?"

"Ừ, " Lý Hiền gật đầu, "Có một bộ phim chậm trễ phê duyệt, tôi tự mình đến đấu tranh. Sau khi 《 Tài vận hanh thông 》 bị đắp chiếu tôi không muốn lại bị thêm một bộ nữa."

Tạ Lan Sinh than: "Hy vọng có được kết quả tốt." 《 Tài vận hanh thông 》 thình lình bị đắp chiếu cùng là một nỗi đau của anh.

"Lan Sinh, cậu thì sao?"

"Cái này nói ra thì cũng dài..."

Lý Hiền nhìn Tạ Lan Sinh, cười: "Bằng không cùng đi ăn một bữa trưa nhé?"

Chờ tại cổng Cục Điện ảnh ước chừng hai tiếng, lại vào hàn huyên với phó cục trưởng Phương suốt một giờ, Tạ Lan Sinh cũng thấy mệt mỏi, hơn nữa lại muốn tâm sự với ôn chuyện xưa cùng đạo diễn Lý Hiền, liền gật đầu chấp thuận.

Hai người vào một tiệm cơm, gọi chút món ăn nhà, Tạ Lan Sinh hỏi: "Đạo diễn Lý, bệnh của mẹ ngài đỡ hơn chút nào chưa?" Năm đầu anh đến Tiêu Tương mẹ ruột của Lý Hiền mắc bệnh nặng, vẫn luôn phải trị liệu bằng hoá chất.

"..." Nói đến đây, Lý Hiền có chút u ám, "Hiện tại cảm giác cũng tàm tạm, sáu liệu trình đều đã xong. Bác sỹ nói, mỗi nửa năm phải tái khám một lần, sau mười lần đổi thành một năm, bởi vì tỷ lệ tái phát ung thư trong năm năm đầu tiên là cao nhất."

"Vâng, " Tạ Lan Sinh nói, "Vậy cần đưa bác ấy ra ngoài nhiều một chút! Tôi nghe nói, việc vui vẻ mỗi ngày là cực kỳ quan trọng!"

Lý Hiền nghe xong có chút trầm mặc, sau một lúc lâu mới hồi đáp: "Đúng thế."

Bởi vì nói đến bệnh tình người nhà, cuộc trò chuyện nhất thời xuất hiện vài khoảng lặng. Vài giây sau, Lý Hiền mới lại nói: "Không nhắc đến nữa, nói chuyện khác, tháng bảy này tôi kết hôn. Mùng một tháng bảy."

"Dạ?" Tạ Lan Sinh nói, "Oa, chúc mừng chúc mừng! Cô dâu là ai vậy ạ?"

Lý Hiền vẫn tao nhã lịch thiệp, chẳng có vẻ kích động: "Cô ấy là diễn viên của Nhân Nghệ*, tên Liễu Diêu, chưa từng diễn vai chính, cũng không quá nổi danh."

*Nhà hát nghệ thuật nhân dân Bắc Kinh.

Tạ Lan Sinh gật gật đầu —— anh đúng thật là chưa từng nghe nói qua. Có điều lại nói, anh vốn không quá biết về các diễn viên nữ của Nhân Nghệ.

Đạo diễn Lý Hiền là tính cưới vội* sao?

*Nguyên văn  (thiểm hôn): đề cập đến một kiểu hôn nhân hiện đại, trong đó thời gian từ khi quen biết hay yêu nhau đến hôn nhân là rất ngắn. Dư luận không biết hôn nhân chớp nhoáng ngắn bao nhiêu, nhiều người cho rằng khoảng thời gian này chưa đầy một năm. Cái này còn được gọi là Shotgun Wedding.

Lý Hiền nhìn ra sự im lặng nghi hoặc của Tạ Lan Sinh, chủ động đáp: "Tết âm lịch năm nay mới quen biết. Bởi lúc đó vẫn chưa ổn định nên không báo cho mọi người hay. Sau này xem ra, mọi mặt đều rất phù hợp, liền đi đăng ký."

Tạ Lan Sinh: "À à à!" Hèn chi. Anh từ chức cuối tháng ba, lúc đó Lý Hiền mới quen chị nhà được nửa tháng, hiển nhiên sẽ không rêu rao khắp chốn.

Chủ đề của hai người cuối cùng lại quay về đến Tạ Lan Sinh. Tạ Lan Sinh cũng không lừa đối phương, kể hết thảy những việc đã trải qua, bao gồm quay phim, cắt nối biên tập, tráng rửa, tham gia LHP Torino, bán bản quyền cho Nhật Bản, bị chính quyền cấm quay mấy năm... Lý Hiền lễ độ nghe nghiêm túc, cuối cùng thở dài: "Con đường này thật không dễ dàng."

Tạ Lan Sinh lại cười: "Nhưng tôi lại vui! Chỉ cần có thể quay điện ảnh thì vất vả đến mấy cùng đều vui thích!"

Lý Hiền nhìn anh một lúc lâu, cuối cùng nói: "Ừ, cũng đúng."

Hai người ăn hết một tiếng, Lý Hiền trả tiền thanh toán. Sau khi ra ngoài Tạ Lan Sinh rất không nỡ tạm biệt Lý Hiền, cảm thấy rằng, đây là một trong hai người duy nhất anh biết ơn tại Tiêu Tương —— người còn lại là Trương Phú Quý. Hôm nay từ biệt, chẳng biết năm nào có thể gặp lại. Bọn họ một ở Tr**ng S*, một ở Bắc Kinh, quan hệ cũng không đặc biệt thân thiết, nếu không phải hôm nay vừa vặn gặp được tại cổng Cục Điện ảnh, khả năng sẽ bặt vô âm tín.

Tạ Lan Sinh không kể cuộc hẹn gặp với Cục Điện ảnh cho Tân Dã, cũng không nói với người khác. Anh cảm thấy, tự mình gánh chịu là được rồi.

Có điều, sau khi Tạ Lan Sinh bị cấm quay, một vài phóng viên đi phỏng vấn nhóm "Đồng phạm" tiểu Hồng tiểu Lục, bọn họ đều dựa theo lời Tạ Lan Sinh từng dặn trả lời đối phương: "Đạo diễn Tạ cần ekip quay phim, nên chúng tôi qua giúp, không rõ lắm trước khi quay điện ảnh phải xin một thứ gọi là giấy phép."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!