Chương 31: (Vô Đề)

Ngày hôm sau vẫn có tuyết. Bông tuyết rơi khắp phố lớn ngõ nhỏ, tĩnh lặng đẹp đẽ.

Tạ Lan Sinh cùng Tân Dã sớm rời khỏi khách sạn dạo quanh Torino. Trong lúc liên hoan phim tổ chức bọn họ phải trình chiếu điện ảnh, tham gia hoạt động, không có một ngày nhàn rỗi, hiện tại cuối cùng cũng có thể đi ngắm thành phố xinh đẹp này rồi.

Hai người trước tiên đến Antonelliana, bên trong ngọn tháp nhọn là bảo tàng điện ảnh quốc gia Italy. Bởi đêm nay sẽ về nước, Tạ Lan Sinh muốn tranh thủ thời gian xem hết những thứ quan trọng.

Vừa vào tháp Tạ Lan Sinh liền bị bảo tàng thu hút. Khắp nơi đều là màn hình lớn, mà xung quanh màn hình là đạo cụ kinh điển, cảnh tượng kinh điển. Đại sảnh bật nhạc nền điện ảnh, Tạ Lan Sinh liền cảm thấy quen thuộc.

Bảo tàng này sở hữu năm tầng, rất lớn. Tầng một triển lãm nguyên lý sản xuất, hơn nữa còn giới thiệu tường tận lịch sử điện ảnh Italy cùng toàn thể thế giới. Từ nguyên lý quang học, nguyên lý máy quay cùng nguyên lý ghi hình không nhanh không chậm được kể từ thuở khởi nguồn, dùng từng thế hệ máy quay, máy tráng cùng máy chiếu phim để trưng bày sự phát triển của điện ảnh.

Toàn gian trưng bày đều là máy móc, trong đó còn có những chiếc cực kỳ có giá trị —— Tại khu vực "Phim câm" Tạ Lan Sinh còn nhìn thấy cả phim mẫu của Chaplin.

Ba tầng còn lại của bảo tàng là phòng chiếu điện ảnh kinh điển. Đi lên theo cầu thang cuộn tròn, Tạ Lan Sinh phát hiện, toàn bộ hai bên cầu thang đều là poster nguyên bản của phim kinh điển. Anh nhìn thấy 《 Cuốn theo chiều gió 》*, cũng thấy cả 《 Star Wars 》... Còn thấy cả tường ảnh của diễn viên.

*Raw để là  – loạn thế giai nhân; là tên Trung của Gone with the wind nhé.

Đại sảnh tầng ba có mấy chục băng ghế dựa màu đỏ sắp xếp chỉnh tề, mà trên màn hình lớn lúc này đang chiếu 《 Cuốn theo chiều gió 》. Hai bên đại sảnh còn có mấy sảnh nhỏ chiếu các chủ đề riêng biệt, Tạ Lan Sinh nhìn nhìn, cảm giác cũng ổn, liền quyết định đi dạo tầng bốn năm trước, chờ quay lại sẽ chuyên tâm thưởng thức.

Tầng bốn có gian poster và gian đạo cụ, cái sau tập trung trưng bày đạo cụ quý giá. Có một khu rất nhiều du khách, Tạ Lan Sinh tiến vào, phát hiện toàn khu đang trưng bày nội y màu đen của Monroe cùng với các dụng cụ trang điểm của nàng. Tạ Lan Sinh thở dài, đây là người quyến rũ nhất trên thế giới, nhưng Tạ Lan Sinh cũng nhớ đạo diễn của 《 All about eve 》* từng nói, "Nàng ấy là người cô độc nhất trên thế gian này."

Trong gian còn có rất nhiều đạo cụ điện ảnh khác, tỷ như áo khoác trùm dài màu trắng của "Lawrence"**. Hoàn toàn bất đồng với những người khác, Tạ Lan Sinh quan sát tỉ mẩn trước từng bục trưng bày.

*Nguyên văn  (tuệ tinh mĩ nhân)

**Chỗ này chắc là phim Lawrence xứ Ả Rập (1962)

Tầng năm thì là gian sản xuất điện ảnh. Nó là một khu vực tương tác, du khách có thể tự mình thực hiện giấc mộng "Diễn viên" tại đây, được máy quay chụp lại, ghi hình, làm hiệu ứng, được chiếu trên màn hình lớn.

Tạ Lan Sinh cảm thấy, anh như đang ở trong thế giới điện ảnh.

Nắm tay vịn trở về tầng ba, 《 Cuốn theo chiều gió 》 vừa vặn đã kết thúc. Bộ điện ảnh này Tạ Lan Sinh từng xem qua nhiều lần tại Bắc Điện, vì vậy cũng chưa dừng chân, mà trực tiếp đi vào phòng chiếu nhỏ ở hai bên trái phải đại sảnh.

Một phòng chiếu cuối cùng cực kỳ không giống thông thường.

Cần phải nằm để xem điện ảnh.

Chiếc "Giường" tròn vành vạnh nằm ở tận cùng bên trong, đỏ thẫm, mềm như nhung. Tấm màn đỏ với từng nếp gấp uốn lượn lên xuống tựa sóng được buông xuống, cũng khép thành vòng tròn, che chắn bên trong, vô cùng xinh đẹp. Mà du khách nếu đưa tay vén tấm màn đỏ liền có thể phát hiện nó là dùng để chống lọt sáng —— bên trong đó, một màn hình lớn hình tròn đang chiếu điện ảnh theo chủ đề. Màn hình lớn được treo trên trần nhà, cùng chung hình dạng kích cỡ với giường bên dưới, đều tròn xoe.

Du khách nằm ngửa là có thể nhìn thấy, mà bởi vì có màn chắn nên cũng có thể tạm thời "Đoạn tuyệt nhân thế", hoàn toàn đắm mình trong thế giới điện ảnh. Tạ Lan Sinh có thể hiểu rõ ý đồ thiết kế của những phòng chiếu nhỏ này —— là nói với mọi người, bất cứ lúc nào cũng có thể xem điện ảnh. Phòng này là nằm xem, những phòng chiếu phía trước còn có rất nhiều các tư thế khác.

Có lẽ bởi vì hôm nay có tuyết, cả đại sảnh thế nhưng chỉ có hai người Tạ Lan Sinh cùng Tân Dã.

Tạ Lan Sinh nói: "Vào xem nhé?"

Tân Dã gật đầu.

Tạ Lan Sinh liền chui đi vào.

Độ dài của màn đỏ chỉ đến nửa phòng, không buông đến mặt giường. Vì thế, Tạ Lan Sinh mặc dù ở trên giường, đầu gối thò ra ngoài, đùi dựng thẳng, chân giẫm đất, không cởi giày. Anh cùng với Tân Dã nằm thành góc 60, một xem từ bên trái, một xem từ bên phải. Tóc hai người nhẹ nhàng quấn quýt, tóc Tân Dã hơi ngắn, của Tạ Lan Sinh thì dài hơn, tóc Tân Dã hơi cứng, của Tạ Lan Sinh thì mềm hơn.

Tân Dã người cao chân dài, một chân chống trên mặt đất, chân trái gác lên đùi phải, động tác tùy ý, có chút biếng nhác.

Tạ Lan Sinh nằm trên giường mở to hai mắt, nói: "Tân Dã, bắt đầu rồi."

Tân Dã thuận miệng đáp: "Ừ."

Chủ đề điện ảnh trình chiếu hôm nay vậy mà lại là... Hôn.

Nó đưa các cảnh hôn kinh điển của các bộ điện ảnh nổi tiếng thế giới vào thành một tuyển tập.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!