Lặn lội đường xa kỳ thật rất mệt, song đại não Tạ Lan Sinh hưng phấn, cả đêm lăn qua lộn lại cũng chỉ ngủ ba bốn tiếng.
Sáng sớm hôm sau, Tạ Lan Sinh gặm bánh mì trong nhà khách chính phủ, dùng ấm đun sôi nước rót vào hai lọ thủy tinh, để nguội một lát rồi vặn chặt nắp, dùng sợi len buộc thành quai xách, một mình ra ngoài tham gia hoạt động.
LHP Torino là liên hoan phim quốc tế hạng B, cũng sẽ tổ chức hàng loạt hoạt động, như là Onde* tập trung vào tác phẩm thực nghiệm, Festa Mobile là về các chuyện xưa thú vị, đêm thơ, đêm tri ân... Hơn nữa, dù Torino là hạng B, nhưng chẳng hề thua kém gì các liên hoan hạng A.
*Onde được giải nghĩa là Làn sóng. Vậy ở đây chắc có nghĩa là các xu hướng mới.
ABCD chỉ là phân biệt, không phải cấp bậc. Ủy ban Liên hoan phim Quốc tế, một nhánh của Hiệp hội điện ảnh quốc tế được tạo thành từ 37 đơn vị sản xuất, đã chia các liên hoan phim thành bốn hạng lớn A B C D. Trong đó, hạng A là tranh giải không chuyên, một quốc gia chỉ có thể tham gia một bộ, hạng B là tranh giải chuyên nghiệp, thể loại của LHP Torino chính là "Đạo diễn mới". Hạng C không tranh giải, chỉ cung cấp hội trường chiếu phim và giao dịch, loại D là dành cho phim ngắn.
Tuy nhiên, dẫu không phân cao thấp, LHP Cannes, LHP quốc tế Berlin, LHP Venice đều được Hiệp hội điện ảnh quốc tế công nhận là ba liên hoan phim lớn của thế giới. Italy là cung điện nghệ thuật, bởi vậy, Torino "Tạm đứng hạng nhì" cũng có sức ảnh hưởng tương đối tốt, Tạ Lan Sinh đã chờ mong các hoạt động của liên hoan phim suốt một tháng trời.
Anh đi thang máy tới tầng một, cửa thang máy "Tinh" một tiếng mở ra, Tạ Lan Sinh rất kinh ngạc phát hiện, bước ra từ trong chiếc thang máy đối diện cùng lúc xuống tầng một kia là bóng dáng của Lady Morita!
Bà hiển nhiên cũng thấy Tạ Lan Sinh, cất lời chào: "Hi!"
Tạ Lan Sinh cũng: "Hi!"
Lady Morta còn muốn nói chuyện, nhưng mà tiếng Trung không biết, tiếng Anh chẳng giỏi, ấp úng nửa ngày, lại nói: "Hi!"
Tạ Lan Sinh cũng: "Hi!"
Hai người bọn họ "Hi" qua lại ước chừng ba lần, Lady Morita nhớ ra gì đó, lại không hỏi ra được, hai tay xòe ra ưm a nửa ngày cũng chưa nói được nguyên cớ. Tạ Lan Sinh liền chạy đến sảnh trước xin phục vụ giấy bút, đưa cho Morita.
Morita kê giấy vào lòng bàn tay, viết: [ Tạp chí quảng cáo? ]
Tạ Lan Sinh: "? ? ?"
Morita vừa viết chữ Hán, vừa nói: "Buy? Buy?" Bà cũng chỉ biết từ đơn tiếng Anh cơ bản nhất.
Lan Sinh mờ mịt lắc lắc đầu.
Lady Morita nhíu mày lại, vừa ra sức khoanh hai từ "Tạp chí quảng cáo", vừa làm động tác. Bà chỉ chỉ chữ, lại xua tay, nói với Tạ Lan Sinh, "Not good! Very bad!"
"Hả?"
Lady Morita có chút sốt ruột, đi đến sảnh trước ra hiệu, nhân viên phục vụ phía nhà khách liền giúp bà nối điện thoại đến một phòng.
Tạ Lan Sinh chỉ lẳng lặng chờ.
Ước chừng qua hai ba phút sau, một người phiên dịch theo đoàn Nhật Bản đi thang máy xuống tầng một, thấy Morita liền cất bước tiến lại. Morita nói gì đó với hắn, hắn liền quay đầu nhìn Tạ Lan Sinh, dùng tiếng Anh xem như trôi chảy nói: "Đạo diễn Tạ, đêm qua sau khi từ biệt cô Morita trở về kiểm tra, phát hiện 《 Gốc rễ 》 đúng là tác phẩm được đề cử tranh hạng mục "Phim quốc tế".
Cô Morita đề xuất nhất định phải mua một quảng cáo trên Pamphlet*, bằng không phóng viên truyền thông, phê bình điện ảnh lớn sẽ không đến xem công chiếu, cũng sẽ không nảy sinh hứng thú. Mà đến lúc đó quan khách thưa thớt, công ty tiêu thụ cùng Ban tổ chức sẽ cho rằng nó không có thị trường, rất khó bán bản quyền, cũng không dễ giành được giải thưởng."
*Nguyên văn (trường khan): ấn phẩm đặc biệt, thường gồm hình ảnh, giới thiệu và các thông tin liên quan đến chương trình biểu diễn. Cân nhắc thay bằng chữ pamphlet/ Brochure
Tạ Lan Sinh: "..." Hóa ra còn cửa này nữa?
Người phiên dịch kia lại tiếp lời: "Bên trên danh sách đề cử liên hoan phim chỉ có tác phẩm, đạo diễn cùng với quốc tịch, 《 Gốc rễ 》 là tác phẩm Trung Quốc, ở Châu Âu không được xem là dòng chính thống*. Không có nhiều khán giả chú ý, cũng có rất ít cơ hội bán bản quyền, bởi vậy, phóng viên truyền thông, bình luận viên điện ảnh rất có khả năng trực tiếp bỏ qua không xem, công ty tiêu thụ chủ quản tiêu thụ cũng sẽ bận rộn đàm phán với người khác.
Phải biết rằng, một tuần liên hoan phim này có hơn một nghìn bộ phim công chiếu. Pamphlet được phát miễn phí ở trước hội trường chính liên hoan phim, ngài có thể mô tả những nét chính tại trang quảng cáo chương trình của chính quyền, thu hút ánh mắt, khiến người khác đến xem. Giả như có thể tăng nhiệt độ, còn khả năng giành giải thưởng, cũng càng dễ bán bản quyền hơn. Ở liên hoan phim, tạo thanh thế là cực kỳ quan trọng."
*Nguyên văn (biên duyến hóa): dùng để chỉ hướng phát triển của người hoặc sự vật trái ngược với dòng chính thống.
"..." Tạ Lan Sinh vô cùng cảm động, nói lời cảm tạ với Morita và phiên dịch viên, "Cảm ơn, tôi quả thật là không biết liên hoan phim còn có những cái này."
Morita lại dùng tiếng Nhật đáp lời, phiên dịch viên nghe xong, thuật lại: "Tất cả mọi người đều tới từ Châu Á. Chúng ta có phần thấu hiểu thực tế khó khăn của người làm phim Châu Á, người khác ngược lại chưa chắc đã hay. Cô Morita cũng là sau khi nhìn thấy ngài ra khỏi thang máy mới đột nhiên cảm thấy ngài có thể cũng không biết những điều này."
Tạ Lan Sinh nghĩ, có thể bởi vì xách theo nước đun sôi quá quê mùa, nhìn thật sự không giống như có hiểu biết, nên Morita mới lo lắng điều này. Anh ngẫm nghĩ, lại hỏi: "Quảng cáo này khoảng bao nhiêu tiền vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!