Chương 20: (Vô Đề)

Đối với việc xử lý hậu kỳ của《 Gốc rễ 》, Tạ Lan Sinh ngay từ đầu đã tính toán đưa sang Australia làm, bao gồm cắt nối biên tập, phối sáng, tráng in, phối nhạc.

Ở Trung Quốc đại lục, không được cấp phép quay điện ảnh thì ngay cả tráng phim nhựa cũng không được phép. Việc làm đầu tiên của các xưởng in tráng khi nhận đơn chính là kiểm tra giấy tờ có đầy đủ hay không, bởi vậy, bộ điện ảnh này của Tạ Lan Sinh buộc phải đưa sang nước ngoài tráng, kể cả là Hongkong cũng được. Huống hồ, Tạ Lan Sinh cũng vẫn luôn cho rằng trình độ kỹ thuật của xưởng in Trung Quốc có phần lạc hậu, thậm chí còn có thể xuất hiện loại sai lầm bậc thấp như máy móc trục trặc hoặc nước tráng phim không ổn định, làm cho hết thảy thất bại trong gang tấc*.

*Nguyên văn  (công khuy nhất quĩ): việc sắp thành lại hỏng; đắp một núi đất, chỉ thiếu một sọt đất mà không thể hoàn thành (núi đắp đã cao, nhưng chỉ còn thiếu một sọt đất cuối cùng ở trên đỉnh, thì cũng coi như núi đắp chưa xong. Sự nghiệp lớn lao mà chưa hoàn tất viên mãn thì coi như chưa hoàn thành)

Đối với việc cụ thể là làm ở đâu, Tạ Lan Sinh lựa chọn Australia. Australia là quốc gia có kỹ thuật in tráng tốt nhất toàn thế giới, ngay cả phim hành động Hollywood cũng thường xuyên đưa qua đó làm hậu kỳ. Thái độ của công ty tại Australia còn rất nghiêm túc, chất lượng dựng phim vượt trội, nắm được rất nhiều cách thức kỹ xảo nhỏ mà xưởng in trong nước không biết, về mặt giá cả cũng không đắt hơn mấy so với công ty ở Hongkong.

Mang theo khát khao tốt đẹp, Tạ Lan Sinh chọn ra một công ty tốt nhất trong mức dự toán, là ABC LAB.

Tài chính của Tạ Lan Sinh thiếu hụt, anh không có cách nào yêu cầu đối phương tráng trước bản mẫu thử, anh nhìn một cái rồi lại thảo luận phương hướng cắt nối biên tập với bên dựng phim. Anh thậm chí cũng không thể tự mình bay đến Australia mặt đối mặt giảng giải yêu cầu cùng người của LAB. Anh chỉ có thể thảo luận qua điện thoại, để người của LAB trực tiếp cắt nối, mà 《 Gốc rễ 》 tốt hay xấu đều nằm trong khoảng thời gian này.

Lại nói, điện ảnh đều là vừa quay vừa cắt, có xác xuất lỗi, đạo diễn trong đoàn mỗi khi quay được một đoạn đều sẽ gọi người mang đi tráng. Đội ngũ sản xuất cách vài ngày sẽ cùng nhau xem bản mẫu thử, xem cảnh quay, ánh sáng, vị trí di chuyển, diễn xuất, có bị lộ hậu trường không. Giả như chỗ nào đó xuất hiện vấn đề thì lập tức quay bổ sung, không vấn đề thì để biên tập viên của xưởng cắt nối phim âm bản. Vào ngày đạo diễn chính thức đóng máy thì phần dựng phim cơ bản cũng hoàn thành bước cắt thô. Nhưng kinh phí của Tạ Lan Sinh eo hẹp, không chịu nổi tiêu hao như vậy.

Tạ Lan Sinh gửi bản copy phân cảnh kịch bản gốc sang. Kịch bản phân cảnh anh thiết kế từng ô từng ô vô cùng rõ ràng, không hề lược bớt, đốt cháy giai đoạn. Trên kịch bản gốc, Tạ Lan Sinh còn dùng tiếng Anh ghi chú chi tiết. Thời điểm Tạ Lan Sinh viết từng dòng vô cùng nghiêm túc, giống như đối xử với trân bảo, anh thậm chí còn dùng hai ngày đặc biệt luyện tập viết chữ tiếng Anh. Thẻ chữ tiếng Anh không dễ mua, anh phải chạy qua mấy nhà sách liền.

Khi gọi điện thoại với biên tập viên bên LAB, tay Tạ Lan Sinh một mực run rẩy, lạnh lẽo.

Anh dùng thứ tiếng Anh sứt sẹo nói: "Là thế này... Tôi là nhà làm phim độc lập đến từ Trung Quốc. Tôi cũng không công tác tại 16 xưởng sản xuất quốc doanh, là tự chủ tài chính, quay bộ phim nghệ thuật《 Gốc rễ 》 này. Hiện tại, tiền của tôi chỉ đủ để tráng một lần, chỉ có một thôi, cho nên không thể xem bản mẫu thử, thậm chí không thể xem phim âm bản được. Tráng phim xong liền trực tiếp biên tập, không có khả năng sửa lại."

Tạ Lan Sinh đã liên hệ mấy lần với phòng chăm sóc khách hàng của ABC LAB, hiểu rõ 25 vạn đồng của mình có thể làm được những gì. Mỗi bước hậu kỳ đều rất đắt đỏ, mấy vạn một lần. Đi Australia cũng cực kỳ đắt, vé máy bay tốn vài ngàn, chưa kể còn phải ăn uống nghỉ ngơi.

Biên tập dựng phim tên Nathan, đã có 20 năm biên tập, kinh nghiệm vô cùng phong phú, ngay cả ông cũng bị yêu cầu của Tạ Lan Sinh dọa sợ, nói: "Wow, đạo diễn Tạ, chúng tôi bình thường sẽ không đề nghị khách hàng lựa chọn phương thức này. Không biết ngài đã tìm hiểu kỹ hay chưa, phim ảnh nếu đã cắt nối, muốn sửa chữa lại sẽ không dễ dàng. Chúng tôi đề nghị không động đến bản gốc, chỉ cắt nối bản copy thôi."

Tạ Lan Sinh nói: "Tôi biết." Phim nhựa sau khi tráng, lên hình, khóa ảnh, phơi khô xong thì trở thành phim gốc, là phim âm bản. Mà phim gốc chỉ có một, cực kỳ quý giá.

Anh không chỉ biết mà còn từng qua xưởng in tráng. Trong đại sảnh tráng phim tràn ngập mùi Halogen bạc, trộn lẫn với mùi phim nhựa, còn mê người hơn cả hormone. Trên bàn làm việc có máy cắt phim nhựa, còn có bút đánh dấu màu trắng dùng để ký hiệu. Lúc ấy nhà máy kia là máy tự động để cắt nối biên tập, bên dưới treo bản hình ảnh gốc, bên trên là bản âm thanh gốc, một bộ điện ảnh nội địa bình thường ít nhất phải dùng mười cuộn phim nhựa, gom lại thành chiều dài 3000 mét, làm cho Tạ Lan Sinh khắc sâu ấn tượng. Nhóm thợ cùng đạo diễn, quay phim trao đổi về việc đánh sáng nền lúc trước, khiến đối phương phải cân nhắc chu toàn, bởi vì hậu kỳ rất khó điều chỉnh.

Dừng một chút, Tạ Lan Sinh nói: "Là thế này... Tôi đã gửi bảng phân cảnh đến quý công ty."

"Vâng, tôi đã nhận được rồi."

"Vâng, ngài có thể nhìn thấy, bảng phân cảnh có phần chi tiết, thứ tự lên hình của mỗi đoạn đều được ghi chú ở cột thứ hai bên dưới. Đồng thời, bởi vì cần tiết kiệm phim nhựa, chúng tôi cơ hồ mỗi cảnh chỉ quay một lần. Duy nhất có ba cảnh quay hai lần là trang 65, trang 130 cùng với trang 195 trong kịch bản gốc. Mấy chỗ này xin đều sử dụng đoạn quay cuối cùng, tôi đã ghi chú vào chỗ trống trong bảng phân cảnh gốc. Tôi nghĩ mấy cái này sẽ giảm chút độ khó cho biên tập của LAB...

Còn nữa, để cung cấp thêm chút thuận tiện cho hậu kỳ, tại trường quay chúng tôi chỉ dùng tiếng Anh để nói viết thứ tự cảnh cùng nội dung quay, có thể đối chiếu lại."

Nathan tựa hồ đã quen thói cân nhắc, tốc độ nói rất chậm: "OK... OK... Tôi đã hiểu rồi..."

"Xin lỗi, tôi cũng không có tiền để đến Sydney ——" Trong chất giọng nhẹ nhàng của Tạ Lan Sinh mang theo sự kiên trì, "Tôi chỉ có thể sử dụng điện thoại giải thích dàn ý bộ phim, nội dung, tính cách nhân vật, còn cả phục bút này với ngài."

"Vâng, mời ngài."

Tạ Lan Sinh chậm rãi đọc bản thảo tiếng Anh Tân Dã đã chỉnh sửa, hơn nữa còn bảo đảm Nathan nghe hiểu mỗi một câu, mỗi một từ anh nói. Anh còn luyện tập qua với Tân Dã, Tân Dã nói y có thể nghe hiểu được.

Nathan cũng mười phần nghiêm túc lắng nghe, còn hỏi lại mấy vấn đề, Tạ Lan Sinh đều đáp lời. Nathan vẫn hy vọng Tạ Lan Sinh có thể tráng thêm một bản mẫu, cũng tự mình đến Australia liên hệ cùng phòng thí nghiệm, song Tạ Lan Sinh thật sự không có tiền.

Cuối cùng, Tạ Lan Sinh nói: "Nathan, chúng tôi là đoàn làm phim độc lập thứ nhất hoặc thứ hai tại Trung Quốc đại lục. Chúng tôi thật sự hy vọng có thể chế tác ra một bộ phim tốt, làm một khởi đầu tốt đẹp cho điện ảnh độc lập Trung Quốc. Thả con săn sắt bắt con cá rô*, mang lại một chút linh cảm, một chút khích lệ cho các ekip điện ảnh tương tự."

*Nguyên văn:  (phao chuyên dẫn ngọc):  thả con tép, bắt con tôm; tung gạch nhử ngọc; thả con săn sắt, bắt con cá rô (Gợi ý vấn đề để lôi cuốn mọi người vào cuộc tranh luận bổ ích. Dựa theo tích Thường Kiến rất hâm mộ thơ Triệu Hổ, biết Triệu sắp đến vãn cảnh chùa Linh Nham, Thường bèn đến trước đề hai câu thơ. Hôm sau, Triệu đến, thấy bài thơ dở dang, liền đề thêm hai câu nữa, thành một bài thơ tứ tuyệt rất hay)

Nathan nói: "Tôi đã hiểu."

"Tôi..." Tạ Lan Sinh cơ hồ là cầu xin nói, "Tôi không biết nên nói như thế nào. Nhưng mà, giả như ngài có thể xử lý nó như thể cuộn phim của chính ngài, tôi nhất định sẽ cảm kích ngài từ tận đáy lòng, hơn nữa vĩnh viễn khắc ghi sự thiện lương này của ngài." Anh hy vọng có thể nhận được sự ủng hộ.

Nghe được câu "Always remember your kindness", Nathan bị chấn động, sau một lúc lâu mới nói, "Nói thật, chỉ biên tập một lần, tráng một lần, cho dù đối với tôi mà nói cũng là một thách thức tương đối lớn. Nếu kinh phí của các ngài hữu hạn tôi cũng không nhiều lời làm gì. Tôi không thể đảm bảo bất cứ chuyện gì, tôi chỉ có thể nói, dẫu mức tiền đơn này rất nhỏ nhưng tôi nhất định sẽ làm hết sức."

Tạ Lan Sinh nói: "Cảm ơn, cảm ơn."

Buông điện thoại, anh thở phào một hơi lớn, cảm giác bản thân cực kỳ may mắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!