Chương 15: (Vô Đề)

Tạ Lan Sinh cùng ekip mới tiếp tục quay phim chiếu theo tiến độ. Sau khi mấy nội dung mang thai, sinh con gái, bị đá xuống sông kết thúc, nội dung giai đoạn giữa của bộ phim đã bắt đầu. Lan Sinh rất thích cố gắng sắp xếp cảnh quay dựa theo thứ tự chiếu, anh cảm thấy dùng phương thức này diễn viên sẽ càng dễ dàng tăng tiến tình cảm, nhập vào trạng thái. Trước đó, con gái lớn, con gái hai, ông nội, bà nội cũng đã nhập đoàn, toàn bộ đều là diễn viên nghiệp dư.

Con gái thứ ba của nữ chính "Thải Phượng" bị mang cho vào lúc một tuổi. Nàng được cha mẹ chồng báo cho hay, trưởng bối bệnh tật, trong nhà nghèo khó, đã không còn sức lực để chào đón thành viên mới. Đứa trẻ thứ ba nhỏ tuổi nhất ắt phải sớm rời nhà, không thể vì sự vô dụng của nó mà tăng thêm đau khổ cho những người xung quanh được. Cha mẹ chồng còn nói, "Cha mẹ" mới của con gái út là người thành phố lớn, không sinh được con, thích con gái, hơn nữa còn sẵn lòng trả 250 đồng để làm thù lao "Tiễn con".

Thải Phượng cũng không có cách nào. Nàng mất đi một đứa con, nhưng vẫn còn hai đứa con gái, chỉ có thể sống lay lắt từng ngày. Nàng không có cách nào để tự mình nuôi lớn hai đứa con gái yêu thương, huống hồ, cũng giống như phần đông, nàng cũng cho rằng đứa trẻ cần phải có gia đình "Đầy đủ" mới không bị người chỉ trỏ nói xấu sau lưng*. So với hạnh phúc của con gái, bản thân nàng có tính là gì đâu.

*Nguyên văn:  (trạc tích lương cốt): Chỉ việc chỉ trích những khuyết điểm sau lưng người khác.

Gã chồng lại càng trắng trợn, hắn ngay trước mặt con gái trực tiếp lột quần vợ, còn bắt hai con gái "Cầu nguyện" "Mời em trai".

Hắn cũng bắt đầu thông dâm quả phụ. Thải Phượng ban đầu không thể chấp nhận, nhưng người thân đều khuyên nàng "Hiểu chuyện", cho rằng như vậy "Cũng rất tốt". Lại nói, chỉ cần tâm chồng vẫn ở nhà, không ly hôn thì chẳng làm sao, sau này có thể mang con trai về nhà là chuyện tốt vẹn cả đôi đường. Những người thân bao gồm cả cha mẹ chồng, cha mẹ ruột, còn cả anh chị em.

Lời bọn họ thường nói nhất chính là "Mấy đứa dù sao cũng là người một nhà, chồng con chắc chắn là người tốt nhất trên thế giới với mấy đứa rồi."

Thế nhưng Thải Phượng vẫn thường xuyên lẩm bẩm: "Sống thật khổ sở quá, mệt mỏi quá, thật lâu nữa mới chờ được đến ngày chết đi."

Hôm nay đoàn phim quay đến cảnh người chồng mang theo dấu son môi về nhà, nội tâm Thải Phượng vô cùng thống khổ song thật sự là bất lực.

Tiểu Hồng tiểu Lục cầm son môi, lấy tay xoa xoa l*n đ*nh một chút, nhìn Tân Dã, sau đó từng chút vẽ lên dấu môi đỏ bên sườn mặt y. Trước tiên bọn họ in một dấu son trên tờ bản thảo, rồi hết sức cố gắng vẽ dựa theo đó.

Tạ Lan Sinh trông thấy, cảm thấy hai đồ ngốc này quả thực là vẽ thê thảm không nhìn nổi, nói: "Cái này... quá lớn rồi... Cậu ấy bị khủng long hôn hay sao? Chúng ta là quay 《 Gốc rễ 》 hay là 《 Đặc nhiệm khủng long Koseidon 》* hả?"

*Dinosaur Corps Koseidon là series tokusatsu của Nhật Bản được sản xuất bởi Tsuburaya Productions gồm 2 ss được phát sóng từ ngày 7 tháng 7 năm 1978 đến ngày 29 tháng 6 năm 1979. Bộ phim kéo dài tổng cộng 52 tập.

Tiểu Hồng tiểu Lục cũng không biết 《 Đặc nhiệm khủng long Koseidon 》, hỏi: "Cái gì Don cơ ạ?"

Tạ Lan Sinh ngạc nhiên: "Ể, hai đứa không biết sao? Bộ phim Nhật Bản chiếu vài năm trước đó. Human cannon cấp một chuẩn bị! Human cannon cấp hai chuẩn bị! Human cannon khai hỏa! Ầm!" Bắn xong, người xấu liền "Ặc" luôn.

Tiểu Hồng tiểu Lục mù tịt, đồng loạt lắc đầu.

Tân Dã: "... ..." Y cũng không biết, nhưng y đại khái có thể đoán ra.

Tiểu Hồng tiểu Lục dù không biết, nhưng nghe hiểu được lời đánh giá tiêu cực, xoay người nhìn Tân Dã, dùng tay áo lau vết son môi đi, vẽ lại một lần nữa.

Tạ Lan Sinh chống tay xem.

Tiểu Hồng tiểu Lục vẽ xong một cái, Tạ Lan Sinh nói: "Không được, giả quá. Nhỏ vừa phải, nhưng hình dạng không đúng."

Tiểu Hồng tiểu Lục buộc phải lau đi, vẽ lại.

Trái một đường, phải một đường, từ dưới lên trên thêm một đường nữa.

Tạ Lan Sinh "Chậc" một tiếng: "Vẫn giả lắm, so với lúc nãy không khá hơn là bao."

Đến lần thứ tư, Tạ Lan Sinh vẫn không quá vừa lòng: "Cực kỳ giả luôn, vừa nhìn là biết vẽ lên rồi. Hồng à, em phải bồi dưỡng tế bào nghệ thuật đi."

Tiểu Hồng vừa định lau đi, Tân Dã một phen liền hất tay ra: "Hai ngươi không thể chấm ít nước sao? Lau thế này đến rách da mất."

"À... Vâng." Tiểu Hồng chạy đi múc nước. Cô vẫn luôn sợ Tân Dã nhất.

Ấn đường Tạ Lan Sinh nhíu lại, không ôm hy vọng với hai trợ lý có thể vẽ được ra dấu son môi đẹp. Có điều ngẫm lại cũng phải, cái thứ như dấu son này không phải cứ bôi lên là có thể giống. Hình dáng nó đặc thù, hoa văn đặc thù, độ mềm mại cũng đặc thù.

Đợi hai trợ lý dùng khăn mặt thấm nước lau "Dấu môi son" xong, thấy bọn họ lại dùng ngón tay bôi đầy màu son môi kinh điển nhưng vẫn do dự rõ ràng không biết bắt tay làm từ đâu, Tạ Lan Sinh cũng không ép bọn họ: "Bỏ đi, đừng vẽ nữa."

Tiểu Hồng tiểu Lục: "Dạ? ?"

"Như vậy không được đâu."

Tiểu Hồng tiểu Lục: "Vậy làm sao đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!