35
Nhà họ Trần có con nối dõi, tin tức này rất nhanh đã truyền khắp kinh thành.
Danh tiếng của ta cuối cùng cũng đã khá hơn một chút.
Ít nhất thì người ta cũng không còn nói ta ganh ghét, ghen tỵ nữa.
Thủ Vận bận lo tang lễ cho mẫu thân, ta cùng Trần Lý thì tận tâm chăm sóc đứa nhỏ, còn phu nhân Trình thì đến từ đường họ Trần để đưa tên hài nhi và Thủ Vận nhập gia phả.
Những kẻ bên nhánh phụ trước kia dòm ngó tài sản và tước vị của nhà họ Trần, rốt cuộc cũng buông bỏ dã tâm ấy.
Đứa trẻ được đặt tên là Trần Cát.
Hàm ý cát tường như ý.
Trình Phu nhân luôn cảm thấy cái tên này quá mức tùy tiện, bèn làm một lá thăm xin ý tổ tiên, để mẫu thân Thủ Vận định đoạt có nên dùng tên này hay không.
Thăm rung lên vài lượt, cuối cùng rút ra được một chữ:
"Phải."
Đã như thế, Trình phu nhân cũng không thể phản đối, đành thuận theo.
Chúng ta cùng nhau đón giao thừa, cùng nhau thức suốt đêm trừ tịch, trong sự đoàn viên, nhìn Trần Cát mở to đôi mắt tròn xoe, cười khanh khách không ngớt.
Như một nắm bánh trôi nhỏ, thật đáng yêu vô cùng.
Tiếp đó là yến tiệc đầy tháng của bé con.
Ngày qua ngày dần trôi đi…
Trần Lý bắt đầu châm cứu cho bản thân ngày một nhiều.
Ta mơ hồ cảm thấy có điều không ổn…
Nhưng lại không dám hỏi.
Ta hồi tưởng những chi tiết từng bị bản thân bỏ qua, những điều kỳ lạ không rõ lý do…
Và đáp án, từng chút một, dần hiện lên trong tâm trí.
Chỉ là, bản năng khiến ta lựa chọn trốn tránh.
Trần Lý kể cho ta nghe chuyện Thần Nông nếm bách thảo và Lý Thời Trân thử t.h.u.ố. c cứu người.
Chàng nói:
"Phùng Hỷ, ta cũng muốn đi theo con đường của họ."
36
Trần Lý bắt đầu dùng thử đủ loại d.ư.ợ. c thảo không rõ tên gọi, thân mình làm thí nghiệm, trực tiếp kiểm chứng hiệu quả và công dụng.
Còn ta, luôn ở bên cạnh chép lại cẩn thận, từng phản ứng phát tác, từng phương pháp giải độc đều tường tận lưu lại.
Chỉ là, ghi chép được một nửa —
mực trên giấy đã bị nước mắt ta làm nhòe đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!