Chương 44: Sơ lược tam tử

Sau khi xem xong điềm lành, trên đường trở về phủ, đám hài tử ríu rít trò chuyện, chỉ có Cố Thanh Ninh cùng Cố Trạch Mộ thần sắc ngưng trọng, không biết suy nghĩ cái gì.

Cố Thanh Xu lôi kéo tay áo của Cố Trạch Hạo:

- Ngươi có cảm thấy Trạch Mộ càng ngày càng khủng bố?

Cố Trạch Hạo mờ mịt nói:

- Không có a, không phải Trạch Mộ vẫn luôn không thích nói chuyện sao?

- Ngươi không có chú ý, mới vừa rồi hắn trừng ta, so với đại ca còn khủng bố hơn.

- … Là ngươi suy nghĩ nhiều.

Cố Trạch Hạo chẳng hề để ý nói.

- Đi đi đi, ngươi mới suy nghĩ nhiều.

Cố Thanh Xu ghét bỏ nhìn hắn:

- Thôi, dù sao ngươi cũng là huynh đệ của người khác, không phải huynh đệ nhà này

Cố Trạch Hạo tối ngày bị thân tỷ tỷ đả kích riết thành thói quen, cũng không để trong lòng, quay qua nói chuyện cùng Liễu Tử Ký.

Cố Thanh Xu không cam lòng, nàng ngồi gần Cố Thanh Ninh, đè thấp thanh âm nói:

- Thanh Ninh, ngươi có cảm thấy dạo này Trạch Mộ rất kỳ quái?

Cố Thanh Ninh nghe được lời này, nàng hơi kinh ngạc hoảng sợ, còn cho là Cố Thanh Xu phát hiện ra cái gì, ai ngờ Cố Thanh Xu thần thần bí bí nói:

- Dạo này Trạch Mộ hay nhìn trộm ngươi.

Cố Thanh Ninh:

- …

Cố Thanh Xu nghĩ nàng không tin, vội vàng nói:

- Thật đó! Lúc lên khóa( đi học), ngươi hơi thân cận với Diễn Chi, chỉ hơi hơi thôi, Trạch Mộ sẽ xuất hiện tách các ngươi ra, còn có…Lần trước Trạch Hạo lấy bài tập của ngươi, ta thấy Trạch Mộ trộm kéo hắn tới bàn của ngươi, bắt trả lại, còn nữa còn nữa, vừa rồi hắn còn trừng ta! Không cho ta nắm tay ngươi!

Quan trọng nhất chính là câu cuối cùng.

Cố Thanh Ninh có chút bất đắc dĩ nhìn Cố Thanh Xu ra sức cáo trạng, rất muốn nói cho nàng biết, ngươi nói quá lớn, Cố Trạch Mộ đang trừng ngươi.

Nhưng nghe Cố Thanh Xu nói như vậy, Cố Thanh Ninh cũng nhận ra, gần đây Cố Trạch Mộ có chút kỳ quái, không đúng, trước đó hắn cũng có chút kỳ quái. Tỷ như…Từ sau yến hội của Nguyên Gia, lúc ấy đã xảy ra chuyện gì?

Cố Thanh Ninh bỗng nhiên nhớ tới anh vũ chỉ biết gây hoạ, chẳng lẽ lúc ấy Cố Trạch Mộ đã phát hiện thân phận của nàng?

Cẩn thận suy nghĩ, từ lúc trở về từ phủ công chúa, mấy ngày tiếp theo Cố Trạch Mộ thường xuyên dùng ánh mắt phức tạp nhìn nàng, sau đó còn trốn tránh nàng...

Lúc đó Cố Thanh Ninh không nghĩ đến vấn đề này, còn cho là Cố Trạch Mộ bị quỷ ám, chỉ là sau này xảy ra rất nhiều chuyện, Cố Trạch Mộ cũng từ từ khôi phục lại vẻ bình thường, cho nên nàng đã quên chuyện này.

Hiện giờ Cố Thanh Xu vừa nhắc tới, nàng càng nghĩ càng cảm thấy, Cố Trạch Mộ có khả năng đã biết thân phận của nàng, lúc đó phản ứng của hắn rất đáng nghiền ngẫm, xem ra đối phương cũng có thân phận không đơn giản, nói không chừng là người mà nàng từng nhận thức.

Trong lòng Cố Thanh Ninh có vướng mắc, quyết tâm muốn thăm dò hắn.

Cố Trạch Mộ không ngờ Cố Thanh Xu đi cáo trạng lại khiến Cố Thanh Ninh hoài nghi hắn, hiện tại hắn chỉ nghĩ tới Thụy vương, mấy năm không gặp, nhi tử này càng thêm phóng khoáng.

_____________________________________

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!