Chương 23: Ba tiếng sấm

Tới ngày cầu mưa, vì Mẫn phu nhân phải dẫn theo hai nhi tức vào cung, cho nên sáng sớm đã xuất phát.

Bọn nhỏ đều lưu lại trong phủ, sau khi tập thể dục buổi sáng xong, bị nha hoàn dẫn đi tắm rửa, sau đó thay bộ y phục thuần tịnh.

Vì cầu mưa, hôm nay không lên khóa(lớp), Cố Trạch Hạo cao hứng ở trong sân kêu la quát quát, Cố Thanh Chỉ nói hắn vài câu cũng không dừng, cuối cùng vẫn thân tỷ tỷ Cố Thanh Xu của hắn kéo đi xuống, Cố Trạch Hạo mới chịu thành thật.

Trong phòng cãi cọ ồn ào, Cố Trạch Mộ bị ồn ào làm đau đầu, dứt khoát đi ra.

Đào thị ở trong sân vội vàng xoay chuyển, lại không có hiệu quả, cơ hồ chỉ có Liên Tử cùng quản gia an bài mọi chuyện.

Cố Trạch Mộ nhìn thoáng qua bọn họ, lại ngẩng đầu nhìn vạn dặm không mây, mày hơi nhăn lại.

Ngày cầu mưa đều là Khâm Thiên Giám tính ra, cùng hoàng đế định ra.

Người bên ngoài đều nghĩ, cầu mưa có thành công hay không, thì phải xem hoàng đế có thành tâm hay không.

Nhưng Cố Trạch Mộ biết, Khâm Thiên Giám sẽ xem hiện tượng thiên văn tính ra ngày dễ có trời mưa, nhưng ngày hôm nay, nhìn thế nào cũng không giống bộ dạng trời muốn mưa.

Này có thể nào khiến hắn không nghi ngờ này đó có miêu nị.

Từ xưa Quân thần quyền lực chính là bên này giảm bên kia tăng, quân cường tắc thần nhược, mà quân vương một khi toát ra nhược thế, thần tử tuyệt đối không bỏ qua cơ hội nắm giữ quyền bính.

Lúc Tiêu Dận tại vị cực kỳ cường thế, thần tử ở trước mặt hắn luôn thành thật.

Hiện giờ đám thần tử này đều là lão thần, người nào mà không có một bụng tâm nhãn, mà Tiêu Trạm lại là hoàng đế dễ nói chuyện, chưa chắc bọn họ sẽ làm chuyện gì đại nghịch bất đạo, nhưng muốn mở rộng quyền lực, đại khái là tiếng lòng của tất cả thần tử từng bị hắn áp chế.

Tiêu Trạm đã sớm đi theo phụ hoàng xử lý chính sự, Cố Trạch Mộ cũng không lo lắng năng lực xử sự của hắn, nhưng này đó tính kế vi diệu hắn lại chưa chắc có thể nhạy bén phát hiện.

Cố Trạch Mộ có chút hối hận, hắn đã chèn ép thần tử quá mức, không có cơ hội giúp Tiêu Trạm rèn luyện, cho nên hắn ở phương diện này có chút đơn thuần.

Lúc Cố Trạch Mộ đang lo lắng cho nhi tử.

Trong hoàng cung Tiêu Trạm đã thay triều phục, ngồi trên ngự liễn, biển người mênh mông cuồn cuộn hướng đến tế đàn.

______________________________________

Lúc này đã sắp vào hạ, thái dương treo trên cao tản ra nhiệt độ nóng bức, nơi tế đàn lại không có gì che đậy, đáng thương cho đám phu nhân quan lớn, một đám ăn mặc triều phục dày nặng, ở dưới thái dương bị phơi muốn chảy mỡ.

Tiêu Trạm đỡ tay Trương Lễ bước xuống ngự liễn, sau hắn là Trần hoàng hậu, cùng với một đám tôn thất, chậm rãi đi tới.

Hai bên huân quý quan lớn đều cúi đầu, tôn thất đứng cùng bọn họ, bọn họ cũng chỉ có thể đứng dưới cầu thang.

Tiêu Trạm một mình sải bước lên cầu thang cẩm thạch, đi lên nơi hiến tế đài, tất cả mọi người đồng loạt quỳ xuống, tung hô vạn tuế.

Tiêu Trạm nâng tay:

- Bắt đầu.

Lễ Bộ quan viên đứng ở một bên cao giọng niệm tế văn, mọi người bao gồm hoàng đế đều cúi đầu nghiêm túc lắng nghe.

Nghi lễ cầu mưa quá trình rườm rà, trước đây bọn họ cũng từng tập luyện, cho nên vô cùng thông thuận mà hoàn thành.

Chờ một loạt lễ nghi hoàn thành xong, thái dương cũng lên tới giữa trời.

Lúc này Tiêu Trạm tiếp nhận nén nhang, từng bước đi tới lư hương.

Đem nhang cắm vào lư hương, khói nhẹ lượn lờ thẳng tắp bay về phía bầu trời, đại biểu cho hoàng đế cùng thiên địa câu thông.

Thái giám phụ trách gõ chung thấy vậy, vội vàng dùng sức đánh chuông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!