Chương 198: (Vô Đề)

Ngày đến đón đâu, mưa dầm kéo dài thật lâu khí trời trở nên hơi lạnh, có thể nó là ngày tốt.

Cố Trạch Mộ thay hỉ phục đỏ chót, cưỡi lên con ngựa cao to.

Người cùng hắn đi đón dâu cũng là thanh niên tài tuấn trong triều, một đám người trùng trùng điệp điệp đi về phía phủ Uy Quốc công, vô cùng nổi bật.

Hai bên đường có đầy bách tính vây xem náo nhiệt.

Thật ra lễ đính hôn hoành tráng hai năm trước đã khiến cho người ta ấn tượng rất sâu, lại thêm phủ Uy Quốc công gả con, sao không khiến bọn họ tò mò cho được.

Đám người Uy Quốc công đi đến cửa phủ Uy Quốc công, sau đó bị ngăn lại.

Người cầm đầu ngăn đám người là Cố Trạch Thuần dẫn đầu một đám hài tử.

Cố Trạch Mộ không hề hoảng hốt, Thường Ngọc và Thư Diệp An ở một bên vội vàng lấy hồng bao đã chuẩn bị xong đuổi đám nhóc này đi.

Bọn nhỏ cầm hồng bao nặng trĩu, "Vù vù" nhường đường, để lộ bọn người Cố Trạch Vũ ở phía sau.

Ngoại trừ hai huynh đệ Cố gia còn có nhóm cô gia, lại thêm nhóm cháu bên nhà mẹ đẻ Đào thị, lại thêm người bên ngoài giúp.

Những người ngoài này cũng không đơn giản, ví dụ như Bạch Sùng và…

"Thái tử điện hạ!"

Tiêu Hằng cười híp mắt nhìn vẻ khiếp sợ của Cố Trạch Mộ và hai người thư đồng: "Hôm nay, ta bên nhóm người nhà mẹ đẻ của tân nương tử, các ngươi muốn xông qua cánh cửa này thì phải dựa vào bản lĩnh rồi."

Cửa thứ nhất là nhiệm vụ của nhóm văn sĩ Cố Trạch Vũ và Bạch Sùng.

Năm đó, Bạch Sùng và Tạ Trường Phong dự thi cùng năm, cuối cùng trúng Trạng Nguyên.

Đáng tiếc mấy năm sau, hào quang của hắn gần như bị Tạ Trường Phong đè ép.

Song, hai năm trước, Tạ Trường Phong bị cuốn vào vụ án hãm hại Uy Quốc công, gần như công danh bị hủy, Bạch Sùng lại làm gì đó mà leo lên.

Bạch Sùng nhìn Cố Trạch Mộ, nụ cười ôn hòa: "Ngày đó, ta chơi đố đèn thua Chiêm công tử, không bằng bây giờ chúng ta so thêm một lần?"

Hắn chỉ mặt gọi tên khiêu chiến như thế, đương nhiên Cố Trạch Mộ cũng không sợ.

Cố Trạch Mộ xoa cằm nói: "Mời."

Bạch Sùng bắt đầu ra câu hỏi, ba câu đố đèn, câu sau còn khó hơn câu trước.

Mọi người ở đây gần như đều bị làm khó, Cố Trạch Mộ lại không do dự mà nói ra đáp án hai câu trước.

Song, đến câu thứ ba hắn lại khựng lại, bắt đầu tập trung suy nghĩ.

Bạch Sùng chỉ cười híp mắt chờ ở một bên, Cố Trạch Hạo lại xúi bậy gây chuyện: "Trạch Mộ, nếu đệ không trả lời là nhận thua.

Nhận thua thì Bạch đại ca cũng có thể cho đệ qua, đúng không Bạch đại ca."

Dường như Bạch Sùng rất tự tin vào câu đó này, hắn nghe thế thì gật đầu.

Nhưng vào lúc này, Cố Trạch Mộ lại mở miệng nói: "Đáp án là "Phu thê hòa hợp" đúng không?"

Bạch Sùng hơi ngạc nhiên, sau đó cười tránh ra.

Cố Trạch Vũ chắp tay sau lưng, vô cùng bình tĩnh mở miệng: "Đề mục của ta rất đơn giản, chỉ là học thuộc lòng.

Các ngươi và ta thay nhau ra đề mục, nếu như thắng thì ta sẽ để các ngươi qua."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!