Chương 11: Liễu Tử Ký

Cố Vĩnh Hàn ôm thư từ của Đào thị cười không thấy tổ quốc, sau đó vì thích nghe ngóng mà bị thân phụ cùng các vị ca ca đánh cho nằm một đống.

Uy Quốc Công đánh nhi tử đã tay, trong lòng cũng vơi bớt hờn dỗi, lúc này mới bàn tiếp nhiệm vụ.

Tư liệu về Cát Nhan Bộ trải trên mặt bàn, lúc trước Cát Nhan Bộ cũng là một đại bộ tộc, đáng tiếc năm đó xảy ra chuyện, đại bộ tộc phân thành nhiều bộ tộc nhỏ, mấy năm nay vẫn luôn kéo dài hơi tàn.

Thủ lĩnh Cát Nhan Bộ là Trác Cách, nghe nói là dũng sĩ ngoại tộc có chút tiếng tăm. Trừ lần đó ra, cũng không có nhiều tin tức hữu hiệu.

Rốt cuộc ở trước mùa đông năm ngoái, Cát Nhan Bộ chỉ là ngoại tộc lớn lớn bé bé không có gì uy hiếp, ai có thể ngờ bọn họ lại có thể làm ra một chuyện lớn như vậy?

Uy Quốc Công nói xong, nhìn về phía mấy vị nhi tử:

- Các ngươi có ý kiến gì không?

Thế tử Cố Vĩnh Huyên trầm giọng nói:

- Hiện tại, tuy những tiểu bộ tộc này thần phục Cát Nhan Bộ, cũng chưa chắc thật sự tin phục hắn, mấy ngày này vẫn luôn có tiểu bộ tộc đến quấy rầy, nhưng theo ta quan sát, bọn họ đều cùng bộ tộc. Này chứng tỏ Cát Nhan Bộ chưa chân chính hàng phục bọn họ, bọn họ cũng cảnh giác Trác Cách.

Uy Quốc Công:

- Tiếp tục nói.

- Ta cảm thấy chúng ta có thể lợi dụng điểm này, gây xích mích đấu tranh giữa bọn họ, hắn thu phục được những bộ tộc đó, là vì mùa đông năm trước bọn họ bị chết rất nhiều dê bò, tổn thất thảm trọng, cũng sợ những đại bộ tộc khác nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, chi bằng dựa vào một bộ tộc mới phất lên, ít nhất có thể bảo toàn cho tộc nhân, mặt khác, chỉ sợ cũng vì Trác Cách trao đổi vật gì đó.

Advertisement / Quảng cáo

Cố Vĩnh Huyên dừng một chút:

- Loại liên hợp này vô cùng rời rạc, thừa dịp hiện tại bọn họ vẫn còn đề phòng lẫn nhau, là thời cơ thích hợp chế tạo mâu thuẫn, nếu chờ sau này Trác Cách dùng ơn huệ thu phục bọn họ, biện pháp này sẽ không có còn hiệu quả.

Uy Quốc Công gật đầu, lại nhìn về phía nhị nhi tử, Cố Vĩnh Diễm vội vàng nói:

- Phụ thân đừng nhìn ta, ta là mãng phu, chỉ biết đánh giặc, này đó ngoắc ngoắc vòng vòng ta nghe không hiểu.

Uy Quốc Công bị hắn nói như vậy liền cứng họng, lại nhìn về phía Cố Vĩnh Hàn:

- Lão tam, ngươi nhìn gì vậy?

- Hả?…À!

Cố Vĩnh Hàn không biết đang thất thần cái gì, nghe Uy Quốc Công hỏi mới lấy lại tinh thần, vẻ mặt mờ mịt nhìn phụ thân cùng huynh trưởng, sau đó thật cẩn thận hỏi:

- Phụ thân, người vừa nói cái gì?

Uy Quốc Công lại ngứa tay, rất muốn đánh tiểu tử này một trận nữa, Cố Vĩnh Hàn nhìn ánh mắt của phụ thân biểu lộ "Hung quang", liền cảm thấy nguy cơ vội ôm đầu.

Uy Quốc Công:

- … Bỏ đi, ta nghĩ ngươi cũng không nói được gì hữu dụng.

Hắn nhìn Cố Vĩnh Huyên:

- Theo lời ngươi nói, đi an bài đi, còn cái khác, phải đợi mật thám tìm hiểu thêm nhiều tin tức rồi tính.

Cố Vĩnh Huyên đồng ý, dẫn đầu đi ra ngoài, Cố Vĩnh Hàn cũng nhân cơ hội này đi theo, khiến Uy Quốc Công muốn giữ hắn lại luyện tay cũng không kịp

- Tiểu tử thúi!

Cố Vĩnh Hàn đắc ý dào dạt chạy ra nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!