1
Sư phụ nói tôi cần trải nghiệm một cuộc đời trọn vẹn.
Vì vậy, ông đưa tôi xuống núi, sắp xếp cho tôi vào một trường trung học, để tôi cùng tham gia kỳ thi đại học với những người cùng tuổi.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Tôi tên là Huyền Ngọc, thuở nhỏ bị người thân bỏ rơi, may mắn được sư phụ cứu giúp, trở thành đệ tử nhỏ tuổi nhất của Huyền môn, theo sư phụ học được không ít bí pháp huyền học.
Vì vậy, ngày đầu tiên đến trường Trung học số 2 Lâm Dương, tôi đã cảm nhận rõ ràng trên người bạn cùng bàn mới Triệu Thiến Thiến có dấu vết của thuật pháp vận khí lưu chuyển tích tụ nhiều năm.
Mặc dù cô ta đã cố gắng che giấu, nhưng ngay lần đầu gặp mặt, tôi vẫn cảm nhận được.
Cái gọi là vận khí lưu chuyển, chính là thông qua bí pháp không ngừng hấp thụ vận khí (số mệnh) của người khác, cuối cùng dùng cho bản thân.
Ví dụ như —
Xét về mệnh cách, người vốn định sẽ sống cô độc cả đời và c.h.ế. t không toàn thây. Nếu thông qua thuật vận khí lưu chuyển, cướp đoạt phúc phận của người khác, có thể thay đổi mệnh cách của bản thân, không chỉ có phúc phận sâu dày, mà còn có thể trường sinh.
Nhưng người bị cướp đoạt vận khí đó, sẽ phải gánh chịu cuộc đời của kẻ cướp đoạt, sống cô độc cả đời, thậm chí vì phản phệ mà trở nên vô cùng bi thảm.
Nhìn từ tướng mạo của Triệu Thiến Thiến, cô ta vốn có tướng mạo c.h.ế. t yểu, dù may mắn sống sót, cũng sẽ thể yếu nhiều bệnh, không có cách nào chữa trị.
Nhưng trái lại, cô ta đã sống đến mười tám tuổi, thậm chí, vô cùng khỏe mạnh.
Mặc dù khi tu luyện trên núi, tôi đã từng nghe sư phụ nhắc đến thuật vận khí lưu chuyển này. Nhưng việc sử dụng thuật vận khí lưu chuyển tiêu hao quá nhiều, những ai chưa đạt đến trình độ đại sư huyền học như sư phụ, tuyệt đối không dám sử dụng một cách dễ dàng.
Vì vậy tôi rất tò mò về người đứng sau Triệu Thiến Thiến.
"Nghe giáo viên chủ nhiệm nói, cô từ nhỏ đã tu luyện trên núi."
"Sao, cô biết xem bói sao?"
Rõ ràng Triệu Thiến Thiến rất tò mò về tôi
- người bạn cùng bàn mới.
Cô ta dùng một tay chống cằm, tay kia cầm bút, không ngừng vẽ những vòng tròn trên giấy nháp. Tay còn lại thì cầm điện thoại, liên tục lướt xem các video ngắn, thỉnh thoảng bật cười.
Tiếng cười trong giờ tự học yên tĩnh nghe thật chói tai.
Giờ tự học.
Người khác đều cúi đầu làm bài tập, chỉ có cô ta đang chơi điện thoại.
Nhưng không ai dám phản đối, thậm chí ngay cả ủy viên kỷ luật nghiêm khắc nhất cũng chọn cách làm ngơ trước cô ta.
Thấy tôi nhìn chằm chằm vào mình, Triệu Thiến Thiến nhíu mày, có vẻ không hài lòng. Cô ta lập tức nhét điện thoại vào túi, rồi hỏi tôi hai câu này.
"Xem bói, biết một chút."
Lúc trước sư phụ đã dạy tôi, hành tẩu giang hồ cần phải khiêm tốn, khiêm nhường, dù sao cũng là cẩn thận vẫn hơn.
Triệu Thiến Thiến cười thành tiếng, rồi dùng ngón trỏ chỉ vào mình, mang theo chút ý trêu chọc:
"Vậy cô có thể nhìn ra tôi có mệnh cách gì không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!