Toàn bộ lượng Hung Thú tại phía ngoài trung tâm hầu như toàn bộ bị Phong Thần luyện hóa lấy toàn bộ ước chừng gần trăm đầu cửu giai. Lúc này hắn cũng đã đạt tới cửu giai cấp độ. Thực lực tăng lên một điểm ngắn. Thi cốt đám Hung Thú hoàn toàn bị hắn thu lấy luyện hóa thành huyết tinh cùng Hồn Lực nuôi dưởng cơ thể hắn. Gần 100 đầu huyết dịch Hung Thú quá mức nồng đậm cùng số lượng lớn cần kha khá thời gian luyện hóa toàn bộ.
Huyết tinh di chuyển tới khắp nơi trong cơ thể luyện hóa hết toàn bộ các bộ phận nhưng tựa như nó có chút gì đó khác lạ, đa phần huyết tinh như bị cái hố đen hấp thu lấy một dạng, biến mất không thấy. Hắn lúc đầu có chút kinh ngạc, quả thật huyết tinh đi vào cơ thể hắn chắc chắn chỉ đang tại một vị trí nào đó mà thôi không sai biệt có thể rời bỏ khỏi cơ thể.
Lượng huyết tinh còn lại không quá nhiều nhưng cũng đủ để hắn đẩy luyện da có thể lên một cái tiểu cảnh giới.
Tiêu tốn gần 1 tháng thời gian luyện hóa toàn bộ số huyết tinh, lúc này cảm giác làn da hắn tựa như cứng cáp hơn trước đâu chỉ vài thành. Thời gian ngắn hắn đã có bước tiến lớn tới vậy quả thật biến thái, không khác gì thiên tài tu luyện một trong, thậm chí có chút thắng.
Đâu thể thỏa mãn như vậy được, tầng 9 khoảng cách còn rất lớn, lượng Hung Thú đâu chỉ có ít tới chừng này, tiếp tục đi vào trung tâm phía xa. Đi được khoảng chừng gần 10 dặm xa, cảm giác tựa như lượng linh khí tại đây nồng đậm hơn hẳn đâu chỉ vài thành nhiều. Càng tiến vào sâu tựa như linh khí ngày một nồng đậm. Tựa như có thứ gì đó phát tán ra ngoài.
Phong Thần có chút suy nghĩ, quả thật trường hợp này có thể xảy ra, có thể phía xa ấn giấu một đầu linh mạch cở lớn cũng có thể một đầu Hung Thú thi thể phát ra, hai khả năng này có thể xảy ra rất lớn. Chắc chắn phía xa tồn tại nhiều đầu Hung Thú cường hãn a.
Trên đường đi tới tựa như yên ổn một cách lạ thường, không có lấy một đầu Hung Thú tấn công, tựa như không có quá nhiều dị động. Lâu lâu hắn lấy vài đầu Hung Thú luyện cấp cùng thu lấy tinh huyết luyện da. Cảm giác lượng huyết tinh đi vào như bị hao hết hơn 9 thành. Phong Thần thấy vậy cũng không quá quan tâm, chắc chắn huyết tinh đi vào nằm tại một vị trí nào đó mà thôi, không thể tản mát đi được.
Quá yên bình!
Cảm giác này tựa như không giống cấm địa, có thể đám Hung Thú cảm nhận được nguy hiểm từ hắn phát ra cũng có thể có tác động nào khác. Tiến vào khoảng chừng gần 5 ngày thời gian, hắn vừa như tản bộ một dạng, không nhanh chóng chỉ đi quan sát tựa như muốn tìm kiếm thứ gì đó có giá trị một dạng. Không sai biệt lắm, hắn vừa đi tựa như tản bộ nhưng cũng rất nguy hiểm.
Không biết có bao nhiêu đầu Hung Thú bị hắn miễu sát lượng lớn.
Chán nản!
Cảm giác săn giết cửu giai Hung Thú hiện tại đối với hắn không có quá nhiều ý nghĩa. Càng kéo dài thời gian như thế có thể quên đi cảm giác phấn khích chiến đấu. Không có lấy một đầu có thể cùng hắn một trận chiến. Nhiều lúc đi qua gặp lấy mấy đầu Hung Thú, nhìn qua cảm giác tựa như rất bé nhỏ, không muốn vận động một chút. Một quyền, chỉ cần một quyền dưới Vương cấp sinh vật tựa như yếu đuối một dạng không chịu nổi.
Phía xa trung tâm có thể cho hắn cảm giác phấn khích một dạng. Quả thật hiện tại hắn có chút chịu không nổi cảm giác. Không biết vì sao linh hồn cùng thể xác mong muốn chiến đấu tới vậy. Phong Thần hắn cũng có chút suy nghĩ, từ lúc thức tỉnh hắn tựa có chút lạ, chưa kể hai đại công pháp có ảnh hưởng rất lớn. Giống như tà công. Cảm giác chỉ muốn săn giết tựa như.
Không làm được gì hơn, cũng chỉ biết cắm đầu chạy tới, không để ý lấy thời gian. Khung cảnh xung quanh có quá nhiều thay đồi tựa như tiến vào một vùng lãnh địa khác, từng cây cổ thụ đâu chỉ cao trăm m, không chỉ một đầu mà toàn bộ đều vậy, cảm giác tựa như có chút bé nhỏ. Từng nhánh cây to lớn như rủ xuống che phủ lấy một khoảng lớn. Tựa như có sức sống, dù không di chuyển nhưng tán cây đung đưa theo một dạng rất đồng loạt, có chút cảm giác huyền bí.
Linh khí tại đây tựa như đột biến, đâu chỉ gấp hai lần, quá nồng đậm. Lúc đầu nhìn thấy từng đầu Hung Thú thân thể rất to lớn đâu chỉ 10m lớn. Khí tức không phải Vương cấp nhưng thực lực hoàn toàn khác biệt.
Không biết có thể chịu được mấy quyền a!
Thấy vậy. Phong Thần tựa như được giải tỏa cảm giác, một thời gian lâu hắn không phấn khởi như vậy, từng dòng suy nghĩ trong đầu hiện lên. Hắn rất muốn biết tại đây có gì khác.
Hắn vừa đặt chân tới chưa thể quen thuộc, chí ít cần phải thông thuộc địa hình cùng cơ thể hắn có chút mệt mỏi. Cảm giác linh khí tựa như có chút khác lạ, không giống với tâng 9 linh khí. Có chút kỳ quái, tựa như hai thế giới.
Thu hai tay ra sau, tản bộ trên không một cách nhẹ nhàng, đi tới xung quanh tìm hiểu, nắm rõ lấy có thể có nhiều lợi ích. Cảm giác tại đây có khí tức không phải Hung Thú, cảm giác có chút gần giống con người. Không quá chắc chắn nhưng cũng có khả năng, có thể một thế giới tại đây tạo ra thông lộ. Từng đầu Vương cấp Hung Thú biến mất có chút liên quan tới.
Đi tới gần 1 canh giờ, phía xa kia tựa như có một ngôi làng nhỏ, từng căn nhà bằng gỗ xếp lấy. Khí tức giống con người ngày một rõ. Không chần chừ đáp xuống, từng bước chân hướng ngôi làng đi tới, cảm giác có chút lạ.
Đâu thể vô lễ mà tiến tới!
Khí tức hắn hoàn toàn thu liễm không một sợi thoát ra, không chắc chắn thực lực đám người đâu thể tự tiện. Phía xa trước cổng làng có bốn tên đang canh gác nhìn tới, thấy Phong Thần chầm chậm hướng tới quát lớn.
"Chậm đã, ngươi là ai? Tới làng của ta có việc gì?"
Bốn người canh gác cảnh giác tới cực độ, lần đầu tiên trông thấy một người khác không phải làng của hắn. Toàn thân cơ bắp nổi trội, thân thể cứng chắc, chưa kể thân thể chi chít từng miệng vết thương trông rất đáng sợ, trên thân chỉ có giáp quần mà thôi, chắc chắn một vị cường giả, không biết là bạn hay thù, không dám không đề phòng.
"Tiểu tử, ta không phải địch nhân, ta chỉ vì lạc đường mà đi tới, quả thật thất lễ, thất lễ".
Phong Thần tỏ ra thân thiện đáp lời, hắn tới không phải dụng ý địch nhân mà muốn nhờ vào tìm hiểu thông tin thế giới. Đâu thể hùng hổ mà tới a.
Tiểu tử!
Đám người canh gác có chút mộng, một người tựa như 20 25 tuổi cốt linh lại có thể vô lễ tới vậy. Đám người tựa như ngày càng cảnh giác. Có thể gọi đám người tiểu tử chỉ có thể một đầu lão bất tử cải tử hồi sinh không chiếm đoạt thân xác một dạng, có thể lão giả thực lực quá mạnh. Không lẽ tự nhiên có chuyện trùng hợp tới vậy a.
"Ha ha ha. Các người cảnh giác rất tốt, ta hiểu các ngươi lo ngại cái gì. Ta cốt linh không thấp hơn các ngươi. Có lẽ gia gia các ngươi tuổi còn nhỏ hơn ta chút nhiều a".
Phong Thần có chút trào phúng, ngôi làng có thể sinh sống yên ổn tại đây không phải dễ dàng, cảnh giác như vậy quả thật không sai biệt, xung quanh có rất nhiều Hung Thú mạnh mẽ có thể tiến tới nhưng không có lấy một đầu, tựa như đám người có thứ gì đó khiến chúng sợ lấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!