Sau khi a tỷ đi rồi, cuộc sống trở lại bình thường.
Nhà nông ít có thời gian rảnh, tháng năm mọi người càng bận rộn hơn.
Hoa màu trên ruộng cần có người chăm sóc, khói bếp của buổi chiều tà cần có người khuấy động. Đôi khi đường núi xa xôi, nỗi đau cũng nhạt nhòa đi nhiều.
Mẫu thân đã thay đổi tính tình, đối xử với ta tốt hơn gấp bội.
Bà như đã đổ hết những thiếu sót đối với a tỷ lên trên người ta.
Ngày đêm đêm ngày, bà canh cửi dệt vải, tay thêu hoa mà rỉ máu.
Bà may cho ta áo mới, mua cho ta hoa cài đầu.
Ta biết, bà muốn trang điểm cho người rốt cuộc không bao giờ về được, nên chỉ có thể thê lương bắt lấy tất cả trước mắt, cũng chỉ để bù đắp.
Nhưng mà, ta không phải là a tỷ.
Đôi khi, người còn sống không thể để người thấy được điều tốt của mình.
Người đi rồi, làm những điều này cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Khi mẫu thân may cho ta bộ áo thứ ba, ta nhẹ nhàng gọi bà dừng lại.
"Phương Tam thẩm, ta không phải là Tiểu Cẩn của thẩm, ta là Tiểu Cẩn của mẫu thân ta."
Mẫu thân hoảng hốt:
"Con cái đứa này, con nói gì vậy? Con là miếng thịt từ trong bụng ta rơi xuống, dù đến trước mặt Diêm Vương, con cũng phải gọi ta một tiếng mẫu thân!"
Ta lắc đầu:
"Ân sinh không bằng ân dưỡng, năm ấy thẩm đã đánh mất ta, sẽ không bao giờ là mẫu thân của ta nữa."
Ta dừng lại:
"Mẫu thân của ta, là Diệp Thanh."
Trên trời dưới đất, chuyện của người phàm, thần tiên không thèm quản.
Trong gia phả, kế phía sau Diệp Thanh là Phương Cẩn, vậy ta chính là hậu nhân của Diệp Thanh, phải có trách nhiệm chăm sóc tẩu cho đến cuối đời.
Mẫu thân lại khóc.
Bà từ trước đến nay luôn là người mạnh mẽ, bao nhiêu năm nay, chưa từng thấy bà khóc được mấy lần. Giờ đây khóc lên, như cơn mưa nhỏ ở Huy Châu, nhẹ nhàng lại vội vã.
"Ta đã biết, ta đã biết."
Bà nói.
"Đây là nghiệp của ta! Đây là nghiệp mà đời này ta tạo ra!"
Trời bắt đầu nổi mưa nhỏ, đất Huy Châu thường có mưa dầm, đối với dân chúng tứ dân, mưa là tưới mát cho vạn vật.
Mỗi bước mỗi xa
Ta quỳ xuống, dập đầu lạy bà mấy cái.
"Đời này, ân sinh đã hết. Nếu sau này ngài cần đến Phương Cẩn, ta nhất định sẽ vượt lửa vượt sông."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!