Chương 20: (Vô Đề)

Trước kia, cung điện của Tạ Trì đầy những chậu cúc thu, lan mùa thu mà ta tự tay vun trồng.

Ngày ta rời đi, tất cả của hồi môn ta mang vào đều được chuyển ra ngoài, những bông hoa đang nở rộ trong cung cũng không ngoại lệ.

Ngay cả những cây con cắm rễ trước điện cũng bị các ca ca nhổ đi, mang về.

Chỉ để lại một cung điện trống rỗng, lạnh lẽo, và hơi bừa bộn.

Cung nhân nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ chút lộn xộn còn sót lại.

Nhưng Tạ Trì vẫn luôn cảm thấy một sự khó chịu, không thoải mái.

Những việc nhỏ nhặt, từng chuyện, từng chuyện một, như vảy cá bung ra, như dằm gỗ nhô lên.

Chướng mắt, gai góc, ngứa ngáy, càng lúc càng không thể bỏ qua.

Hắn cố gắng kìm nén, không truy cứu.

Cuối cùng, chỉ là buông bát chè đã thử một ngụm xuống, ra lệnh cho Ngự Thiện Phòng từ nay không cần làm món đó nữa.

Còn vị tân hoàng hậu, đương nhiên không bận tâm đến những việc vụn vặt như vậy.

Nàng ta đang bận tiêu tiền mua sắm, quyết tâm trang hoàng lại Phượng cung lộng lẫy hơn trước kia, tuyệt đối không để thua ta.

Công việc trong cung chất đống như núi, nhưng Lệ Yên Nhiên chẳng buồn liếc mắt.

Nàng ta chỉ quan tâm đến phấn son mới được ban, nghĩ xem phải trang điểm thế nào để trông thật lộng lẫy.

Mãi cho đến khi cung nhân ngày càng lười nhác, xuất hiện hàng loạt vấn đề.

Một tháng sau khi ta rời cung, Tạ Trì suýt bị vấp phải một cây gậy vô ý vứt trên đường.

Lúc đó, hắn mới nhận ra vấn đề.

Hoàng cung vốn ngăn nắp, giờ đây lại như một đống cát rời rạc.

Sắc mặt hắn tối sầm, đến tìm Lệ Yên Nhiên.

Nàng ta vẫn giữ dáng vẻ của một sủng phi ngày xưa, trang điểm rực rỡ, nghe tin hoàng thượng đến thì vui mừng chạy ra nghênh đón.

Vừa định nũng nịu làm trò, đã bị Tạ Trì chất vấn ngay:

"Nàng rốt cuộc đang làm cái gì? Đống rối ren ở hậu cung giờ cũng phải truyền đến tai trẫm?"

Mùa đông sắp đến, hậu cung lẽ ra đã phải phân phát củi sưởi và áo ấm.

Những năm trước, mọi thứ đều theo quy củ, từ trên xuống dưới không ai dám làm sai, vì hoàng hậu luôn quản lý chặt chẽ.

Còn giờ đây, Lệ Yên Nhiên chỉ mải mê lo cho bản thân.

Những loại vải đẹp, đắt tiền đều bị nàng giữ lại.

Vật phẩm dùng để qua mùa đông, nàng cũng tự giữ phần lớn, chỉ để lại những thứ không thích hoặc không cần, rồi tùy ý phân phát theo ý mình.

Những phi tần, cung nhân cấp thấp không còn cách nào khác, phải tranh giành đến đầu rơi máu chảy, hoặc đi cửa sau, hối lộ cung quan chỉ để nhận được một chút đồ vốn thuộc về mình.

Còn các phi tần cấp cao hơn, nếu từng mâu thuẫn với Lệ Yên Nhiên mà bị cố ý làm khó, thì trực tiếp tố cáo lên hoàng thượng, đòi công bằng.

Mà đây chỉ là một trong vô số các vấn đề rắc rối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!