Chương 21: (Vô Đề)

Phía trên dòng người nhộn nhịp, ba chữ khu khám bệnh ở rìa tòa nhà đặc biệt bắt mắt.

Sự khác biệt về thị giác giữa ban đêm và ban ngày quá lớn, cộng thêm việc gã đến lúc đó quá căng thẳng, lúc đi lại quá vội vàng, tự nhiên không nhớ hình dáng tòa nhà khu khám bệnh.

Điều thực sự khiến gã nhận ra đây là khu khám bệnh, là một lỗ hổng vô cùng đột ngột trên tầng bốn của tòa nhà.

——Đây là lỗ hổng mà Dương Bồi đã dùng [Hai ngàn tiếng Pháo Tết ] nổ ra từ phòng kiểm tra tối qua.

Trên màn hình, một loạt tiếng kinh ngạc lướt qua:

[Ghê thật...] 

[Má ơi, cái lỗ này hình như hơi chút hùng vĩ đó.] 

[Sao vậy sao vậy? Sao mấy người trông như hiểu rõ lắm vậy?]

[Vì cái lỗ này là do Dương Bồi nổ tối qua.] 

[???] 

[Tối qua hắn đã mua hai ngàn tiếng pháo Tết, chỉ để trốn thoát khỏi không thời gian ngưng đọng.] 

[Hai ngàn tiếng pháo Tết? Hai ngàn tiếng pháo Tết tám triệu tám trăm tám mươi nghìn điểm tích lũy trong trung tâm thương mại đó hả?!!!] 

[Tôi tưởng đời này sẽ không thấy thành viên nào xui xẻo mua cái kỳ tích này...] 

[... Trước tối qua tôi cũng nghĩ vậy.] 

[Rõ ràng tối qua cảm thấy cái lỗ này không lớn đến vậy mà, bây giờ nhìn lại, Dương Bồi thật sự đã nổ một cái lỗ lớn ghê ha.]

Tối qua khi nhìn thấy lỗ hổng này ống kính quay vẫn đi theo các thành viên đứng trong tòa nhà, không có khái niệm gì về sự phá hoại mà Dương Bồi gây ra, bây giờ đứng dưới lầu nhìn lên, bức tường thuộc khu vực phòng kiểm tra tầng bốn đã bị nổ ra một lỗ hổng khổng lồ, xuyên qua lỗ hổng này có thể thấy văn phòng bên trong, tường đã tan hoang, chỗ đứt gãy còn lộ ra không ít xi măng và cốt thép bên trong tường.

Lỗ hổng vô cùng đột ngột này cứ thế nằm ngang giữa tòa nhà khu khám bệnh, mở ra như miệng một con quái thú, như thể giây tiếp theo sẽ nuốt chửng thứ gì đó.

Những mảnh vỡ rơi xuống khi nổ tối qua rải rác trong bồn hoa dưới lầu khu khám bệnh, đá và mảnh vụn thủy tinh vỡ bắn tung tóe khắp nơi. Có lẽ là sáng dậy chưa kịp dọn dẹp, bồn hoa này chỉ được kéo dây cảnh báo vây lại, không cho người xem tụ tập, chứ chưa dọn dẹp sạch sẽ rác thải xây dựng rơi xuống.

Nhưng mà tòa nhà khu khám bệnh đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng khổng lồ thật sự quá chấn động, xung quanh sớm đã tụ tập không ít bệnh nhân và người nhà, mọi người vây quanh bồn hoa nhỏ đã kéo dây cảnh giới này bàn tán xôn xao, vây thành một vòng, bảo vệ đuổi cũng không đi.

Bạch Tẫn Thuật vòng qua đám đông, đi dọc theo dây an toàn về phía trước, tuy tầng bốn có một cái lỗ lớn, nhưng khu khám bệnh của bệnh viện vẫn mở cửa bình thường.

Bệnh viện có khu khám bệnh lớn thế này tự nhiên không thể vì chuyện này mà dừng tiếp nhận bệnh nhân, nên hiện tại chỉ vội vàng dùng dây cảnh báo vây lại những địa điểm dưới lầu có nguy cơ vật thể từ trên cao rơi xuống, sau đó phong tỏa cầu thang thoát hiểm và thang máy vào lối đi tầng bốn, những khoa khác ngoài phòng kiểm tra đều vẫn tiếp nhận bệnh nhân bình thường.

Một đoàn người đi dọc theo cửa lớn vào trong, quả nhiên, bệnh viện vẫn mở cửa bình thường, nhưng thang máy không lên tầng bốn, mà trong lối đi cầu thang thoát hiểm tầng bốn, đứng không ít bệnh nhân cầm phiếu kiểm tra.

Những người này chắc đều là bệnh nhân được bác sĩ kê phiếu kiểm tra, nhưng vì phòng kiểm tra có vấn đề tạm ngừng tiếp nhận người bệnh, nên không thể hoàn thành kiểm tra.

Cửa lớn cầu thang đóng chặt, trông như bị khóa từ bên trong, trước cửa đứng hai y tá đeo băng tay đang khuyên mọi người về, Bạch Tẫn Thuật nhìn quanh một vòng, đi về phía mấy bệnh nhân lớn tuổi trong góc cầu thang.

Người lớn tuổi, đặc biệt là người lớn tuổi trong bệnh viện, đều là nhóm người có thông tin nhanh nhạy nhất và quen thuộc môi trường nhất.

Ông ơi, Cậu vỗ vai một bệnh nhân ở rìa ngoài cùng,

"Sao thế ạ? Sao không cho kiểm tra nữa ạ?"

Hả? Ông lão quay đầu lại, không kịp đề phòng đối mặt với Bạch Tẫn Thuật, ngẩn người, mới liên hệ giọng nói vừa rồi với người đang đứng trước mặt mình.

Cậu này... Ông lão nheo mắt, nhìn anh ta từ trên xuống dưới mấy lần,

"Cô gái hay chàng trai đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!