Chương 139: (Vô Đề)

Tối nay quả nhiên đã đổi gió. Khi mấy người còn đang đi được nửa đường thì gió bỗng nổi lên dữ dội, tiếng gió rít qua rừng núi vang lên từng đợt, lướt qua những cành lá khô vàng tạo ra âm thanh xào xạc khiến người ta rợn cả tóc gáy.

Trên màn hình livestream, không ít khán giả cũng bắt đầu thấy sờ sợ:

[Cũng hơi đáng sợ đấy, tiếng gió này, thời tiết này, còn cả cái trò Quỷ Đả Tường nữa.]

[Diễn đấy chứ gì? Đã cầm la bàn mà còn đi lạc được á?]

[Diễn cái này làm gì chứ? Mấy streamer khác gặp ma toàn là đụng trúng mấy hiện tượng kỳ dị, muốn diễn thì diễn kiểu gặp nữ quỷ trong rừng, diễn cái Quỷ Đả Tường làm chi?]

[Nhát gan không dám vào khu Bắc chứ gì~ nên mới diễn trò Quỷ Đả Tường để qua mặt bọn tôi, rồi dắt nhau đi khu Nam an toàn hơn đó mà.]

Hứa Tử Trần không để ý tới bình luận, chỉ ngạc nhiên giơ cái la bàn trong tay lên lắc lắc: "Tôi xem thử la bàn của mấy người coi."

Vân Quảng đưa la bàn của mình lên, mấy người phía sau cũng tự giác tháo la bàn đưa qua.

"Không có vấn đề gì mà…" Hứa Tử Trần khó hiểu, mở cả la bàn điện thoại ra xem, kết quả cũng hoàn toàn giống nhau, "Vậy có lẽ thật sự là bị Quỷ Đả Tường rồi."

"Từ góc độ khoa học mà nói," Bạch Tẫn Thuật lên tiếng, "nguyên lý của Quỷ Đả Tường là một hiện tượng ảo giác vận động."

Cậu nghiêm túc nói: "Nguyên nhân thật sự là do hai chân của con người có sự khác biệt rất nhỏ, nếu trong tầm nhìn không có điểm cố định, mắt cũng không thể điều chỉnh được hướng đi, thì bản chất của chuyển động sinh học sẽ là chuyển động tròn."

"Mất phương hướng rồi thì chức năng điều chỉnh của não và mắt cũng vô hiệu, nên cậu cảm thấy mình đang đi thẳng, nhưng thực ra lại đi theo vòng tròn."

"Cảm ơn cậu đã an ủi tôi ha…" Hứa Tử Trần uể oải phất tay, "Nhưng chắc cậu nên nhớ là chúng ta đang làm tiết mục khám phá tâm linh nửa đêm đó? Tụi mình đến đây là để tìm ma mà."

"Vậy nếu nói theo góc độ huyền học," Bạch Tẫn Thuật mặt không đổi sắc, "thì sau khi mời bút tiên phải tiễn đi. Tụi mình chưa tiễn đã rời đi rồi, nên bị Quỷ Đả Tường cũng là điều tất nhiên."

Hứa Tử Trần: ?

"Cậu chẳng phải là nhà vật lý kiên định theo chủ nghĩa duy vật sao?" Giọng cậu ta ngơ ngác.

Vào không gian này đến giờ, người này miệng thì toàn nói về máy quang khắc, phản ứng nhiệt hạch, lúc mời bút tiên thì giảng về lực tương tác, gặp Quỷ Đả Tường thì lại giải thích bằng sinh học… Vậy mà giờ cậu ta lại nói chưa tiễn bút tiên nên bị Quỷ Đả Tường???

"Tôi đâu có nói gì lạ đâu," Bạch Tẫn Thuật là người đầu tiên đi xuống căn nhà gỗ bên dưới, "Tôi chỉ đang đưa ra vài khả năng và hướng suy luận mà thôi."

"Hơn nữa, việc tiễn bút tiên thật sự rất quan trọng," cậu rất thành khẩn, "vì xét trên góc độ nhân đạo thì chúng ta nhờ người ta làm việc mà không trả công đã đành, lại còn không cho họ tan ca. Một linh hồn làm việc quá sức sẽ oán khí rất nặng, có khi còn bị đeo bám."

Hứa Tử Trần: …cạn lời.

Cậu ta lặng lẽ chuyển ánh mắt sang Vân Quảng: [Vừa nãy các anh rốt cuộc đang bàn gì thế hả?]

Vân Quảng im lặng chỉ vào đồng hồ, ra hiệu bảo cậu ta tự xem.

Hứa Tử Trần mở bảng nhiệm vụ, lật xem phần lịch sử trò chuyện tạm thời.

Cậu ta hạ thấp giọng: "Các cậu đang bàn nên mua đồ ăn vặt gì á?"

Sao trong nhóm trò chuyện tạm thời toàn là link các loại đồ ăn thế này.

"Quá đáng thật đấy?" Cậu lẩm bẩm trách móc, "Tôi phía trước cống hiến hết mình cho livestream, mấy người ở sau lại tổ chức dã ngoại?"

Vân Quảng, anh lại là người như vậy sao?

Quản Hồng Nhạn từ phía sau bước lên, không khách khí mà gõ một cái vào đầu cậu ta:

"Đầu óc cậu bị Ngô Tông Tử làm lệch hướng rồi à."

Camera được chuyển sang người khác cầm, Quản Hồng Nhạn bất đắc dĩ nói: "Nghĩ cũng biết là Vân Quảng họ đang phân tích chứ, nửa đêm gió lạnh mưa dầm thế này, ai mà coi nơi này như chỗ dã ngoại chứ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!