Edit: Cánh Cụt
"Anh, anh là cháu của ông Chu?!" Mạnh Nhất suýt nữa hét lên.
Chu Lâm nói: "Đúng vậy."
Mạnh Nhất cạn lời, chẳng phải quá trùng hợp hay sao?
Chu Lâm cũng bất ngờ, trước đây hắn từng nghe ông nhắc đến bà Mạnh phòng bên, nói cháu trai của người ta không những giỏi mà còn hiếu thuận, không nghĩ tới người đó chính là Mạnh Nhất.
"Tiểu Mạnh Nhất ơi, mau vào đây đi." Ông Chu gọi từ bên trong, Chu Lâm nghiêng người, tránh ra một bên để Mạnh Nhất vào.
Mạnh Nhất đặt hoa quả lên trên bàn, nói: "Hôm nay cháu có đi siêu thị, mua khá nhiều hoa quả mang tới tặng ông."
Ông Chu vui vẻ cười, mỗi một nếp nhăn đều thể hiện niềm vui của ông, liên tục nói: "Tiểu Mạnh đúng là tri kỉ mà."
Chu Lâm nghe xong lập tức lấy một nải chuối trên tay Mạnh Nhất, chân chó mà đưa cho ông của hắn, nói: "Cháu cũng rất tri kỷ mà ông."
Ông Chu nghiêm mặt, nói: "Tri kỷ cái rắm, quanh năm suốt tháng tới thăm ông được có hai lần."
Chu Lâm sờ sờ mũi: "Chẳng phải cứ mỗi cuối tuần là cháu lại gọi cho ông à? "
"Mạnh Nhất mỗi ngày đều tới thăm người ta kìa!"
Chu Lâm không còn lời gì để nói, đúng là không thể so thật.
Mạnh Nhất để lại hoa quả đi ra ngoài, Chu Lâm đút tay vào túi quần theo sau cậu ra khỏi phòng.
Mạnh Nhất quay đầu lại hỏi: "Anh đi theo để làm gì thế?"
Chu Lâm nói: "Tôi đi thăm bà của cậu."
Mạnh Nhất không nói gì, tùy hắn.
Lúc này bà Mạnh Nhất có vẻ tỉnh táo hơn so với ban nãy, thấy có người tiến vào, giọng khàn khàn hỏi: "Nhất Nhất à?"
Mạnh Nhất nói: "Cháu đây ạ."
Chu Lâm cũng nói: "Cháu chào bà."
Hai người đứng hai phía mép giường, Mạnh Nhất đang định nói chuyện, bà đột nhiên nắm lấy tay Chu Lâm.
"Nhất Nhất mau lại đây, để bà nhìn một chút."
Mấy năm trước bà Mạnh Nhất đã phẫu thuật chữa bệnh tăng nhãn áp, sau khi phẫu thuật thì thị giác của bà bị giảm mạnh, thứ gì mà không ở ngay trước mặt thì sẽ không thể nhìn được.
Lúc này bà nắm lấy tay Chu Lâm, híp mắt hỏi: "Ôi từ khi nào mà Nhất Nhất của chúng ta lại cao to như này?"
Chu Lâm: "……"
Mạnh Nhất nói: "Bà ơi, cháu ở đây, bà đang nắm tay cháu trai của ông Chu phòng bên đó."
Chu Lâm: "……"
Không biết có phải là ảo giác không, hắn cứ cảm thấy Mạnh Nhất hình như đang chửi mình.
Bà vội buông tay Chu Lâm, cầm lấy tay Mạnh Nhất.
Bà sốt sắng hỏi Mạnh Nhất: "Hôm nay Nhất Nhất không gặp chuyện gì xấu đúng không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!