Liên đoàn quyền anh vẫn cảm thấy khó xử, nhà họ Ngô muốn xử lí một tay đấm bình thường, bọn họ có thể nhắm một mắt mở một mắt bỏ qua, nhưng bây giờ nhà họ muốn xử lý Trang Yến, từ khi Trang Yến mới trở lại cho đến giờ, lòng nhiệt huyết của người hâm mộ được khơi dậy sạch sẽ, số người mua phiếu cược cũng tăng 80% so với cùng kỳ năm ngoái, giờ bảo liên đoàn quyền anh từ bỏ Trang Yến, thật khiến người ta không thể cam lòng.
Đầu tư thì không thể thiếu vốn đầu tư của nhà họ Ngô, nhưng cũng muốn giữ Trang Yến lại, vì vậy người của liên đoàn quyền anh bắt đầu giả ngu:
"Chuyện là thế này, anh biết để thiết lập một quy định mới chúng tôi luôn cần một khoảng thời gian nho nhỏ, mấy ngày nữa Trang Yến đã đánh trận chung kết rồi, thật sự khó thể nào kịp được."
"Trang Yến sắp đấu chung kết chứ gì..." Huấn luyện viên của Ngô Liên Thủy cười khẩy một tiếng, tiếng cười này lọt vào tai người, chỉ mang lại cảm giác âm u u ám,
"Anh nói đúng, thế nên các anh phải nhanh lên, bọn tôi đã nghĩ sẵn quy định mới cho các anh rồi, các anh chỉ cần ban hành là được, nếu trận chung kết mà còn thấy mặt Trang Yến, ngại quá, nhà họ Ngô chỉ đành phải rút vốn mà thôi."
"Chúng tôi cần họp bàn cái đã."
Vị huấn luyện viên này đã nói ác liệt đến mức này rồi, thật ra họp bàn gì đấy chỉ còn có mang tính tượng trưng mà thôi.
Huấn luyện viên biết bọn họ chỉ muốn vớt vát lại một chút mặt mũi, cũng đồng ý cho liên đoàn quyền anh chút mặt mũi này.
Các lãnh đạo liên đoàn quyền anh rất nhanh đã hạ quyết tâm, dù Trang Yến chơi quyền anh rất tuyệt, lợi ích mang lại cũng rất khả quan, nhưng so với vốn đầu tư của nhà họ Ngô, vẫn còn thua kém một ít.
Tuy nhiên chuyện này không thể chỉ do mấy người bọn họ quyết định, vì để chứng minh quy tắc này đã được trải qua một phen cân nhắc kỹ lưỡng, bọn họ liền tổ chức một buổi hội nghị vô cùng long trọng.
Mà Tần Nhược Thủy thân là phó chủ tịch liên đoàn quyền anh, cũng có vinh dự tham gia buổi họp này.
Vốn dĩ hắn không định đến, vừa nghe điện thoại nói buổi họp này thảo luận về vấn đề cấm các tay đấm từng có tai tiếng so tài, Tần Nhược Thủy lập tức thay đổi quyết định, phi tới liên đoàn quyền anh, tham gia buổi họp kế tiếp.
Dù Trang Yến là người bị hại, nhưng trước mắt chứng cứ trên tay bọn họ chưa đầy đủ, nếu để quy định ban hành xong mới tung bằng chứng minh oan, thì e rằng không khả quan cho lắm, lúc đó chắc chắn Trang Yến đã chịu ảnh hưởng bởi luật lệ mới, và đã không thể tiếp tục tham gia đấu giải được nữa rồi.
Đám người của liên đoàn quyền anh coi trọng lợi ích hơn cả, dù làm vậy có chút thiếu đạo đức, nhưng họ rất cần nhà họ Ngô đầu tư, nếu không được nhận khoản đầu tư này, có lẽ sang năm liên đoàn quyền anh còn không đủ tiền trả lương.
Tần Nhược Thủy là người duy nhất phản đối, sau khi chủ tịch nêu rõ lợi
- hại, phòng họp rơi vào im lặng, nói thật lòng, Trang Yến có thể đấu giải tiếp hay không không liên quan đến đa số bọn họ, bọn họ chỉ hy vọng liên đoàn quyền anh có thể hoạt động bình thường, thế là đủ rồi.
Tiếp theo là đến khâu bỏ phiếu.
Tôi đồng ý.
Tôi đồng ý.
Tôi cũng đồng ý.
...
Đến phiên Tần Nhược Thủy, hắn nhẹ nhàng mở miệng, nói: Tôi không đồng ý.
Hầu hết mọi người của liên đoàn quyền anh đều coi Tần Nhược Thủy như bình hoa, dù không rõ tại sao hắn lại phải bỏ một khoản tiền lớn để tiến vào cao tầng của liên đoàn quyền anh, đã vậy còn rất hiếm lộ mặt, dù có xuất hiện cũng phải băng che kín mít, chỉ lộ đúng một đôi mắt.
Không thể nào ngờ tới hôm nay đột nhiên mở miệng, nói tôi không đồng ý, mà hiện giờ Tần Nhược Thủy là phó chủ tịch liên đoàn quyền anh, hắn có quyền bác bỏ.
Nói cách khác, nếu hắn kiên quyết phản đối chuyện này, bọn họ chỉ đành trơ mắt nhìn nhà họ Ngô đầu tư sang chỗ khác.
Chủ tịch thở dài, "Anh Tần, chúng tôi biết có lẽ anh không ưa hành động này, hoặc anh là người hâm mộ Trang Yến, nhưng anh cũng nên suy nghĩ cho liên đoàn quyền anh chúng ta một chút, khoản đầu tư của nhà họ Ngô thật sự rất quan trọng với chúng ta, nếu không có khoản tiền này, hoạt động mấy tháng tiếp theo của liên đoàn quyền anh rất có thể sẽ gặp rắc rối, mà trong thời gian ngắn, chúng ta không có cách nào kêu gọi đầu tư mới.
"Chủ tịch vừa dứt lời, đã nghe được vị phó chủ tịch mới nhậm chức mở miệng:"Nhà họ Ngô rút vốn, tôi có thể đầu tư gấp đôi.Chuyện này..."
Mười mấy người trong phòng họp, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, dù bọn họ biết ngài Tần đây có tiền, nhưng cũng không nghĩ hắn có tiền đến vậy, nói đầu tư gấp đôi một cách cực kỳ đơn giản, không biết hắn có biết đầu tư gấp đôi là bao nhiêu không.
Tất cả mọi người cúi đầu, hình như là đang cân nhắc kỹ lưỡng lắm, một lát sau, chủ tịch ho nhẹ một tiếng, cất giọng:
"Tôi cũng cho rằng nhà họ Ngô làm chuyện này ép người quá, nếu đã vậy trước tiên cứ từ chối nhà họ đã."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!