Sau khi trận đấu kết thúc không lâu, khán giả đã rời đi hết, Tần Nhược Thủy ngồi nguyên tại chỗ, hồi lâu không có ý tứ gì, Tần quản gia chỉ đành lên tiếng nhắc nhở:
"Tiên sinh, có phải chúng ta cũng nên rời đi rồi không."
Tần Nhược Thủy nhìn võ đài cách đấy không xa, nói với Tần quản gia:
"Tôi ra hậu đài xem chút."
"Có cần tôi đi theo ngài không?"
"Không cần, một mình tôi đi là được."
Tần Nhược Thủy đứng dậy, bước thẳng về phía hậu đài, nhân viên thấy có người đàn ông đeo khẩu trang đi đến, vội vàng muốn ngăn cản, nếu ai cũng có thể tiến bừa vào hậu đài, thì nơi đây đã sớm loạn, nhất là hiện giờ hậu đài còn có Trang Yến, nhìn bộ dáng nổi điên của người hâm mộ trên mạng, sợ rằng bọn họ sẽ khiến hậu đài phủ đầy trứng thối.
Nhưng khiến nhân viên không ngờ, Tần Nhược Thủy móc ra một chiếc từ túi áo khoác, nhân viên bình tĩnh nhìn xem, bên trên viết phó chủ tịch liên đoàn quyền anh.
Đúng là nhìn không ra, người đàn ông trước mắt thế mà lại là phó chủ tịch liên đoàn boxing, tuy nhiên không phải người của liên đoàn quyền anh nên ngồi ở ghế khách mời à?
Sao anh ta lại ngồi ghế khán đài.
Nhưng chuyện này cũng không quan trọng, nhân viên buông cánh tay vừa định chặn Tần Nhược Thủy, cung kính nói: Mời ngài vào.
Sự thật chứng minh, có tiền thật sự là muốn làm gì thì làm, xem xem mới qua mấy ngày ngắn ngủi, Tần Nhược Thủy vừa mua được một chân kiểm duyệt trên diễn đàn, vừa trở thành tay phó chủ tịch liên đoàn quyền anh.
Nếu anh không thể làm được, vậy chỉ có thể chia buồn thông báo anh không đủ tiền.
Trong hậu đài, Trang Yến đang thay quần áo, Chu Phi đứng bên ngoài lảm nhảm không ngừng tổng kết trận đấu hôm nay.
Xét tổng thể, hôm nay Trang Yến thể hiện rất xuất sắc, nhưng vẫn tồn tại một số vấn đề nho nhỏ, ví dụ như lúc cậu cố tình dụ Hầu Lợi Điền để lộ sơ hở, thế trụ phân tán, hơn nữa Chu Phi cũng không ủng hộ biện pháp câu cá kiểu này.
May là hôm nay cậu đụng độ Hầu Lợi Điền, nếu gặp đối thủ trên hạng, một quyền này có thể trực tiếp đánh cho cậu ngã lăn ra đất.
Trang Yến kiên nhẫn lắng nghe, khiêm tốn tiếp thu toàn bộ vấn đề Chu Phi chỉ dạy.
Tần Nhược Thủy dừng ở cửa nhìn Chu Phi một hồi, hồi tưởng lại hành động của cậu ta với Trang Yến trên võ đài ban nãy, lòng Tần Nhược Thủy ùng ục chua lòm.
Lý trí nói cho hắn huấn luyện viên giúp tay đấm thả lỏng cơ bắp là chuyện bình thường, nhưng xét về mặt tình cảm thì hắn không được vui vẻ với chuyện này cho lắm.
Không đúng, sao hắn lại phải khó chịu?
Ai thả lỏng cơ bắp cho Trang Yến thì liên quan gì đến hắn? Cởi đai bảo hộ bụng cho Trang Yến thì liên quan gì đến hắn?
Tần Nhược Thủy cảm giác trong một nháy mắt mình đã ngã vào đầm lầy nhầy nhụa, hắn muốn mau chóng thoát ra, nhưng lại cảm thấy ngồi đây cũng không tệ lắm, có phần ấm áp, có phần mềm mại, giống như được ấp ủ giữa biển bong bóng nước mà hắn từng quen thuộc.
Tần Nhược Thủy đứng tại chỗ, nhìn về phòng thay đồ có Trang Yến bên trong, giác quan của hắn phát triển rất tốt, có thể nghe được tiếng khăn lông cọ sát, một thứ hạt giống quái dị đã bị chôn sâu trong lòng từ rất lâu về trước như đang gào thét, giùng giằng muốn ngoi lên.
Chu Phi tổng kết trận đấu cho Trang Yến xong, vừa quay đầu đã thấy một người đàn ông khả nghi đứng cạnh cửa.
Người này đội mũ đeo khẩu trang, ánh mắt hướng xuống, khiến Chu Phi có cảm giác hơi quen, nhưng nhất thời đầu óc không chuyển kịp, thật sự không nhớ ra rốt cuộc đã thấy ở đâu.
Đừng bảo là antifan của Trang Yến đến tạt axít đấy nhé? Chu Phi bị suy nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, lập tức tiến vào trạng thái đề phòng.
Tần Nhược Thủy bước đến một cách chậm rãi, hắn nhìn bộ dạng Chu Phi như đối đầu với đại địch, cảm thấy khá là vi diệu.
Hắn là cá ăn thịt người chắc?
Còn phải lộ ra dáng vẻ này.
Cuối cùng Chu Phi cũng thấy được cặp con ngươi xanh thẫm của người đàn ông, bây giờ anh ta đã nhớ ra mình gặp Tần Nhược Thủy ở nơi nào, đây... đây không phải ông chủ của Trang Yến à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!