Chương 43: (Vô Đề)

Trang Yến cảm thấy Tần tiên sinh trước mắt quả là đáng yêu, cậu có chút muốn đi lên chọc má Tần Nhược Thủy, hoặc là ôm hắn vào lồng ngực rộng rãi mà ấm áp của mình.

Tần Nhược Thủy vừa nâng mắt đã thấy vẻ mặt nhộn nhạo của Trang Yến, nhân loại lại đang nghĩ cái gì? Hôm qua đi nhảy xong đến giờ vẫn chưa nguội đầu được hả?

Nghĩ vậy, tâm trạng vừa mới khá lên của Tần Nhược Thủy lại trầm xuống trong nháy mắt.

Tiên sinh? Trang Yến lại gọi một tiếng, đáng tiếc Tần Nhược Thủy lòng vững như sắt, mặt lạnh như băng, không thèm để ý Trang Yến.

Trang Yến yên lặng than thở trong lòng, lần tới gặp Vương Thừa Tông, nhất định phải nện cho cậu ta bại liệt nửa người!

Cậu dày mặt, Tần Nhược Thủy bịt tai không nghe, cậu nghĩ nghĩ, đoạn lấy một đôi găng trắng hếu từ trong túi quần, đặt hai tay lên đầu gối Tần Nhược Thủy, giọng nói khẩn khoản, nói với Tần Nhược Thủy:

"Tiên sinh, về sau tôi không đến quán bar nữa, được không? Ngài đừng giận mà."

Tần Nhược Thủy nhìn hai cái tay vắt lên đầu gối mình của Trang Yến, cách mấy tầng vải vóc, nhiệt độ cơ thể ấm áp của nhân loại từ từ truyền đến, hẳn là Tần quản gia đã nói với Trang Yến, hắn không thích người khác chạm vào mình, đeo găng cũng không thích.

Gần đây nhân loại càng ngày càng lớn mật, là hắn cho cậu ta tự do vượt quá giới hạn à?

Hắn mà thèm quan tâm về sau Trang Yến có đến quán bar hay không, thích đi thì đi, không đi cũng kệ.

"Tiên sinh? Tiên sinh?" Trang Yến kiên nhẫn gọi hết lần này đến lần khác, dường như có một loại quả quyết Tần Nhược Thủy không mở miệng thì cậu cứ gọi thôi, càng gọi âm cuối của cậu càng phảng phất đường gợn sóng ~, nghe vào tai còn có chút rạo rực.

Thật muốn ghi âm giọng nói của cậu ta, cho cậu ta nghe một chút, xem xem còn ra thể thống gì!

Tần Nhược Thủy cảm thấy ý tưởng của mình rất tuyệt vời, hắn liếc nhìn Trang Yến một cái, sau đó lấy điện thoại, mở ghi âm, Trang Yến không biết Tần Nhược Thủy làm gì, thấy Tần Nhược Thủy lấy điện thoại ra còn tưởng đối phương đã tha thứ cho mình, ai ngờ Tần Nhược Thủy chỉ tự mình táy máy, vẫn không để ý đến Trang Yến.

Cách mạng chưa thành công, đề nghị đồng chí tiếp tục cố gắng.

Trang Yến trộm thở dài, thử kéo tay áo Tần Nhược Thủy:

"Tiên sinh? Tiên sinh..."

Đúng là Tần Nhược Thủy bao dung với cậu hơn những người khác rất nhiều, những người khác mà làm giống cậu, đã phải trực tiếp đến chỗ Tần quản gia lĩnh một tháng lương, thế là biến được rồi.

Mà Trang Yến còn có thể đứng ở đây, Tần Nhược Thủy nhìn cái móng vuốt đang bắt tay áo của mình, cũng không tỏ vẻ gì nhiều, giống như đấy là chuyện rất bình thường.

Đáng tiếc Trang Yến không có gì để so sánh, nếu cậu mà có, nhiều khả năng sẽ to gan hơn nữa, thật sự nghe lời Vương Thừa Tông bắt đầu ôn tập từ trang 173 trở đi.

Còn bây giờ mặc dù từ trang 173 trở đi vô dụng, nhưng trước 173 thì vẫn có vài kinh nghiệm hữu ích.

Người ta thì là người yêu tức giận nên làm gì, cậu đây thì lại là sếp tôi tức giận tôi nên làm gì.

Nếu bây giờ có thể dùng cùng một phương pháp để giải quyết, thế thì ông chủ chẳng khác nào người yêu, nghĩ vậy xem ra phần hời, vẫn là do cậu được.

Trang Yến cẩn thận nhớ lại kết quả đọc sách của cậu mấy ngày trước.

· Bất kể là ai sai, đừng tranh cãi với người ấy, ôm chặt lấy người yêu của bạn, để người ấy dựa vào bạn, không được buông ra, hãy tin rằng trái tim của đối phương sẽ được bạn sưởi ấm;

· Mua tặng người yêu một món quà nhỏ, tham khảo trang 23-25, nếu vẫn không chọn được món quà thích hợp, có thể thử nhìn xem giỏ hàng đang có gì;

· Thổ lộ những người tình ái ngọt ngào với người yêu của bạn, cứ chọn lời buồn nôn vào, cục cưng này, bé yêu này, mứt kẹo này, đừng thấy ngại, bạn cứ nói mà xem;

· Xin lỗi một cách nũng nịu, cách này rất có tính trùng kích, nếu bình thường bạn hay nũng nịu, hiệu quả sẽ mất đi chút ít, nhưng nếu ngày thường bạn là thẳng A sắt thép, như vậy đột nhiên nũng nịu nhất định sẽ khiến người yêu vừa mới lạ vừa vui vẻ.....

Trang Yến thử hình dung mấy cách thức xin lỗi này trong lòng, cách một ôm chầm lấy Tần tiên sinh, cậu sợ sẽ phải lập tức cuốn gói, mặc dù lòng cậu muốn thử, nhưng vì nghề nghiệp của mình, vẫn nên bỏ đi.

Cách hai mua quà cho Tần tiên sinh, xem đồ Tần tiên sinh thường dùng, lại xem cậu vừa mới thanh toán tiền cọc gần đây, hiện giờ cũng không dư dả, thế nên quá nửa là không mua nổi quà.

Cách ba giống cách một, bỏ đi là vừa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!