Chương 1: (Vô Đề)

Trans: Thuỷ Tích

Mười giờ đêm, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, trong phòng không bật đèn, chỉ có màn hình máy tính hơi sáng lên.

Trình Miên trở lại trước bàn học đã thấy hình đại diện con chim cánh cụt dưới góc phải đang không ngừng chớp nháy. Là bạn tốt quen biết rất lâu trong trò chơi tìm cậu, ID là "Đại Nguyên Bảo".

"BOSS thế giới đổi mới, là Cự Ách, có phải ông chủ mới của cậu đang thiếu tài liệu này không?"

"Tớ gửi tọa độ qua cho cậu, cậu truyền tống thẳng tới."

"Thanh máu của BOSS tới 80% rồi."

"Cậu về chưa?"

"A Miên?"

Tin nhắn đã qua gần nửa tiếng.

Trình Miên vội vàng trả lời.

"Mới về tới, BOSS còn sống không?"

"Còn, hôm nay mấy bang hội lớn đi đánh bang chiến cả rồi, đẩy BOSS chậm lắm."

"Được, tớ tới ngay."

"Log acc trung lập của cậu tới đi, bên này có bang hội ung thư bật đồ sát, hai ông chủ của tớ đều bị giết cả rồi. Mẹ nó."

Game Trình Miên chơi tên là 《Cửu Thiên Truyện》, open tới nay đã hơn mười năm, đồ họa xinh đẹp, cách chơi phong phú, cộng thêm phía nhà phát hành rất biết chăm sóc khách hàng cho nên vẫn giữ được độ hot. Các game open cùng thời gian có cái sập, có cái thay đổi nhưng 《Cửu Thiên Truyện》 vẫn sừng sững như trước, đã trở thành trùm game thể loại MMORPG (*) trong nước.

(*MMORP: Game nhập vai trực tuyến.)

Trình Miên chơi game này từ khi học đại học. Đại Nguyên Bảo là bạn tốt cậu quen biết trên con đường mới chân ướt chân ráo vào game, khi đó đối phương cũng vừa gia nhập nhóm cày thuê.

Sau khi tốt nghiệp, bởi vì cơ thể (*) cho nên Trình Miên không thuận lợi trong việc tìm việc làm. Cậu bắt tay vào cày thuê part time để kiếm tiền sinh hoạt, mà nhóm khách *****ên cũng là Đại Nguyên Bảo giới thiệu cho cậu.

(*Chỗ này tui mới note bên văn án, sợ có bà nào chưa đọc giẫm phải mìn. Bé thụ bị tật ở chân phải từ nhỏ.)

Cậu dễ tính lại cẩn thận, trừ thỏa mãn một ít yêu cầu thêm của khách hàng còn có thể nhớ rõ sở thích của các chủ acc. Chẳng hạn như quen treo acc ở bản đồ nào offline, thiếu phần thưởng hằng ngày của hoạt động nào, đều viết vào trong sổ ghi nhớ.

Bởi vì phục vụ vô cùng cẩn thận chu đáo, Trình Miên lấy phí đắt hơn các người cày thuê khác một chút. Nhưng dù là vậy, các ông bà chủ đều vui lòng giới thiệu bạn bè tới đây.

Bởi vì trong tay người cày thuê có rất nhiều acc, hoàn thành nhiệm vụ chỉ chú trọng tốc độ, khó tránh sẽ không để ý những chi tiết nhỏ, cho dù chủ acc thêm tiền cũng chưa chắc sẽ nhận thêm yêu cầu, là dịch vụ tốt mà tiền cũng không thể mua được.

Trình Miên có kiên nhẫn, tính cách vốn ôn hòa chậm chạp cho nên cậu cũng rất hưởng thụ một ít nhiệm vụ nhàm chán cùng rườm rà, thích cảm giác thành tựu khi giải quyết sự việc từng chút một.

Còn nhớ có một khách hàng ủy thác acc cho cậu một thời gian, sau khi trở về thấy acc của mình được chăm sóc tới xinh đẹp lập tức gửi cho cậu một phong bao lì xì đỏ thẫm. Sau lại ngày càng có nhiều khách hàng hơn, cậu quyết định làm toàn thời gian luôn.

Trình Miên load vào trò chơi, lúc bay tới bản đồ mục tiêu, thanh máu của BOSS thế giới còn dư lại 20%.

Đại Nguyên Bảo than thở với cậu: "Không có mấy bang hội lớn không thể đẩy chết thứ này được, bình thường mười phút là xong, hôm nay đánh sắp bốn mươi phút rồi."

Cày thuê ghét nhất là phí phạm thời gian, Đại Nguyên Bảo làm quân cày thuê lâu đời trong tay có rất nhiều acc, sau lưng còn có một đống nhiệm vụ phải làm.

Trình Miên ném vào BOSS một cái kỹ năng, nhín thời gian trả lời cậu ta: "May là vậy nên hôm nay tớ mới tới kịp."

Đại Nguyên Bảo: "Lưng của bà nội không sao chứ? Bác sĩ nói thế nào?"

Vân Trình Phong Miên: "Bệnh cũ, lấy thuốc là được về rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!