"Điện hạ, tiểu vương tử quá chậm lớn, chuyện này vô cùng đáng lo ngại, cậu ấy..." Dean đau lòng nhìn tiểu vương tử. Sinh ra quá tí hon đã đành, giá mà lớn nhanh thì còn bắt kịp các thú nhân khác, nếu tiểu vương tử có hình thể cao to, vậy thì dù cho là một con chuột đồng cũng sẽ dễ dàng gặm nát được rắn, đè ép lão hổ.
Ấy thế mà... Đứa nhỏ này ở thời kỳ đáng lẽ phải phát triển nhanh nhất lại không chịu lớn gì cả!
Dựa theo các hạng mục dữ liệu đo lường, tiểu vương tử... E là cả đời cũng không cao lên được.
Vẻ mặt hắn càng khó coi hơn: "Chất kích thích tuy giúp hình thể phát triển, nhưng vẫn ảnh hưởng không tốt tới cơ thể người, hình người của tiểu vương tử lại phát dục bình thường, không thể dễ dàng sử dụng được..."
Tiểu chuột đồng được Edgar nâng trên lòng bàn tay. Vì sợ làm tổn thương tới nó, động tác của Edgar có hơi cứng ngắc, thậm chí ngứa ngáy cả người – con trai mình bé xíu xịu xìu xiu, hắn cảm giác như chỉ cần hơi dùng sức một chút sẽ đè bẹp nó mất.
Dáng dấp ấy rơi vào mắt Dean lại thành Edgar không chấp nhận nổi sự thật này, khiến hắn càng lo lắng hơn.
May mà Edgar nhanh chóng phản ứng lại, nói với Dean: "Không sao, thú nhân bây giờ dù ở chiến trường cũng chưa chắc muốn lộ thú hình để chiến đấu, thú hình to nhỏ thế nào chưa đủ để phán xét thành tựu một người, đây là con trai ta, ta tin tưởng những phương diện khác nó nhất định không thua kém bất kỳ ai."
Edgar tuyên bố rất dõng dạc, nói xong còn nhìn tiểu chuột đồng đầy trìu mền. Tiểu chuột đồng nhún nhún trên bàn tay hắn thấy thực phiền, dứt khoát dọc theo cánh tay hắn trèo lên, thành ra Edgar cứng đờ chẳng dám cử động, chỉ sợ lỡ cái lại làm con trai rơi xuống đất.
Có điều, vẫn không quên tỏ vẻ: "Con trai của Edgar ta, tự ta sẽ có cách che chở nó cả đời."
Dean cảm động, rắn nhỏ nhìn bộ dáng của cha, hơi suy tư.
Mỗi lần nó bò lên người mẫu phụ, cha mẹ đều đông đá, trước kia không hiểu là tại sao, ai dè giờ em trai trẻo lên người cha cha cũng cứng đờ...
Cho nên, bọn họ thực ra không quen với thú hình của con cái sao?
Rắn nhỏ trèo lên đùi Edgar, vẫy vẫy đuôi với tiểu chuột đồng.
Bọn chúng đã chơi rất nhiều ngày, sớm có cách giao lưu riêng, tiểu chuột đồng nhìn thấy động tác này của tiểu xà, lập tức bò xuống, bắt đầu truy đuổi ca ca.
Tiểu chuột đồng leo xuống xong, Edgar mới dám thở phào một hơi, nói với Dean: "Tiểu Bối là con trai ta, thân thể rất đặc thù, chuyện này ngươi tuyệt đối không được để lộ ra ngoài, còn chuyện sau này nó sẽ trải qua những gì... nó vẫn sẽ mãi là bảo bối của chúng ta."
Dean nhìn bóng dáng tiểu chuột đồng đuổi rắn nhỏ chạy khắp nơi, còn trèo lên lứng rắn diễu võ dương oai, gật đầu thở ra nhẹ nhõm. Dù cho có là đột biến gen đi chăng nữa, chỉ cần có người thân ở bên thì nhất định vẫn sẽ sống rất tốt.
Edgar và Dean nói chuyện một phen xong mới mang hai đứa bé trở lại, sau đó đem kết quả báo lại cho Thư Thư.
Thư Thư chẳng thèm bận tâm, họ chuột đồng lớn có bấy nhiêu thôi, cậu to bằng nắm tay đã là lợi hại lắm rồi đó, con trai lớn bằng chừng ấy không phải rất bình thường sao?
Còn chuyện không giỏi chiến đấu... Đang yên đang lành lại đi choảng nhau làm cái gì a?
Cậu khổ cực tu luyện như vậy để biến thành là để làm gì? Còn không phải vì nhân loại không có hở chút là động chân động tay, còn ăn thịt lẫn nhau sao?
Đế quốc Thú Nhân tiến vào thời đại làm chủ vũ trụ, khoa học kỹ thuật mới là lĩnh vực cần đầu tư phát triển, á thú nhân cũng không hóa thú được, không phải vẫn kiếm được nhiều tiền hơn cả thú nhân đó thôi?
Con trai cậu chỉ cần học cho giỏi sau này tìm một công việc tốt, đây mới là cuộc sống bình dị a!
Đối với một Thư Thư luôn ngóng trông được trở thành một phần của thế giới loài người mà nói, cậu chỉ có một yêu cầu nho nhỏ: "Nếu nó xuất sắc được như Meillet, vậy thì còn gì phải lo lắng nữa?"
"Ta cũng nghĩ vậy." Edgar nói: "Có điều còn một vấn đề, đó là tiểu bối không có thú châu, giống á thú nhân vậy, không chừng lại giống em có thể nhận thú châu hình thành tử cung, nếu vậy, chúng ta có thể nói với người ngoài rằng nó là á thú nhân chăng?"
Thư Thư và tiểu Bối đều hóa thú được, lại trời sinh giống á thú nhân không có thú châu, càng khiến hắn không biết nên phân biệt giới tính kiểu gì đây.
Là thú nhân? Kỳ thực không phải. Là á thú nhân? Rõ ràng biến hình được mà.
Nghe Edgar hỏi như vậy, Thư Thư cũng xoắn xuýt: "Nhưng nói tiểu bối là á thú nhân, lỡ sau này nó thích á thú nhân thì phải làm sao?"
"Không hề gì, hiện tại ở đế quốc, quan hệ đồng giới cũng không phải chuyện to tát." Edgar nói thẳng, tuy không ủng hộ, nhưng vì con cái vẫn nên tính toán chu toàn.
"Nói cách khác, tiểu bối là thú nhân, không cần lo lắng nó thích một thú nhân khác sẽ bị gièm pha?" Thư Thư tò mò hỏi.
"Đương nhiên." Edgar gật đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!